Quyển Quyển mở cửa, Tiểu Đao không đứng ngoài đó. Cô quay đầu nhìn quanh, thấy anh đang đứng trước bình nước lớn, một chiếc khăn bông vắt trên đầu, vừa lau mái tóc ướt vừa rót nước vào cốc.
Quyển Quyển ôm bộ đồ ngủ và đồ lót, lặng lẽ đi ngang qua anh rồi bước vào phòng tắm, tiện tay đóng cửa lại.
Do Tiểu Đao vừa mới tắm xong nên hơi nóng vẫn chưa tan hết, sương mù dày đặc bao phủ tầm mắt của Quyển Quyển. Trên sàn còn sót lại vài bọt xà phòng chưa được xả sạch.
Cô c** đ*, mở vòi sen, để mặc dòng nước ấm xối xuống cơ thể. Nhưng dù ôm chặt hai tay trước ngực, cô vẫn không sao cảm thấy ấm áp.
Trước đây, cô luôn không tin vào lời của Lâm Vĩnh Dạ.
Nhưng nếu anh ta nói đúng thì sao?
Nếu Lâm Cô Nương thực sự chỉ lắp một chiếc camera, vậy thì những cái khác là ai đặt?
Cố nén cơn ớn lạnh từ trong xương tủy, Quyển Quyển vẫn tỏ ra thong dong. Cô chậm rãi tắm rửa, thậm chí còn nghêu ngao hát. Sau ba lần gào thét bài "Pháp Hải, ngươi không hiểu tình yêu" thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Tiểu Đao nghiêm túc cảnh cáo: "Nếu cô còn tiếp tục gây náo loạn, tôi sẽ liều mạng với cô đấy."
Lúc này, Quyển Quyển mới chịu im lặng. Cô lau khô người, mặc đồ ngủ rồi quay về phòng. Sau đó, cô đắp mặt nạ, đặt album ảnh lên đùi, lật xem không ngừng, dường như có chút do dự nên cuối cùng chọn ra một chồng ảnh để trên giường.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904143/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.