Uổng công tôi đặt kỳ vọng lớn vào anh, vậy mà anh lại nói với tôi thế này à?
"Xin lỗi." Quyển Quyển mặt không cảm xúc đáp: "Nhà giàu cũng chẳng có thừa lương đâu."
Tát Đinh khẽ thở dài, giọng điệu mang theo ba phần tiếc nuối, bảy phần buồn bã, ngân nga như đang đọc thơ: "Giờ mà có chút bánh mì gừng nướng, ốc nướng bơ tỏi, sườn bò áp chảo, bánh phô mai, bánh táo, bánh anh đào, thêm ly rượu vang nữa thì tuyệt nhỉ."
Tên này định trả thù xã hội à?
"Đúng thế!" Quyển Quyển không chịu thua, cất giọng sau song sắt: "Giờ mà có một nồi cơm nóng hổi! Cá trê om măng chua, thịt xào cay, tôm bọc sợi vàng, đậu phụ nhà làm, thịt viên sốt nâu, khoai tây chua cay, với một hũ tương ớt Lão Can Ma nữa thì đúng bài!"
Đối diện im lặng một lúc, sau đó là một tiếng thở dài.
"Tại sao con người lại phải làm tổn thương nhau chứ?" Tát Đinh nói: "Thôi, đổi chủ đề đi."
Quyển Quyển vào thẳng vấn đề: "Anh có cách nào thoát ra không?"
"Không." Giọng Tát Đinh vô cùng thành thật: "Nhưng tôi tin cảnh sát nhất định sẽ tới cứu chúng ta."
Một kẻ lừa đảo đang bị truy nã mà nói ra câu này có thấy ngượng không vậy?
"Lỡ trước khi cảnh sát tới, tên bắt cóc đã ra tay thủ tiêu thì sao?" Quyển Quyển bất lực. Nếu không phải đã biết trước thân phận của hắn, chỉ nhìn vào biểu hiện hiện tại, cô sẽ tưởng hắn là một thiếu gia ngốc nghếch, ngây thơ. Nhưng cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904148/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.