Cố Dư Mặc thấy khuôn mặt Quyển Quyển tái mét, tưởng cô bị dọa sợ liền dịu giọng an ủi: "Cô vào xe ngồi trước đi..."
Anh ta còn chưa kịp nói nốt câu "Tôi đi mua cho cô ly đồ uống nóng" thì đã nghe thấy Quyển Quyển hừ lạnh một tiếng, hất tay anh ta ra rồi lao thẳng lên lầu như một cơn gió.
Cố Dư Mặc sững sờ một giây, sau đó vội vàng đuổi theo.
Vừa bước lên tầng một, anh ta đã nghe thấy tiếng gào thét của Quyển Quyển từ trên vọng xuống: "Mở cửa mau! Khu dân cư phát quà mùa đông đây, tôi là cán bộ khu phố đến phát nước miễn phí! Nhanh mở cửa!"
Khóe miệng Cố Dư Mặc giật nhẹ, tiếp tục leo lên.
Đến tầng ba, anh ta nhìn thấy trước cửa một nhà treo câu đối đỏ, Quyển Quyển đang giơ hai nắm đấm, đập cửa như đánh trống.
Người trong nhà nào dám mở cửa chứ? Rõ ràng là điệu bộ kiểm tra đồng hồ nước rồi mời uống trà*! Hoảng quá, người bên trong vừa giữ chặt cửa vừa kêu lên: "Chị gái à, tôi thật sự không cố ý! Con mèo nhà tôi nghịch quá, tôi sẽ đánh nó ngay bây giờ!"
*Cụm từ mang nghĩa trêu chọc, ám chỉ việc bị cảnh sát điều tra "Tốt! Cuối cùng cũng chịu nhận rồi nhỉ? Quả nhiên hung thủ chính là nhà anh!" Quyển Quyển lập tức hét lên: "Mở cửa! Tôi muốn đối chất trực tiếp với nó!" Người bên trong sợ mở cửa không phải để đối chất, mà là để lĩnh ngay ba nhát dao nên cuống quýt cầu xin: "Chị gái
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-ky-nang-ngu-dac-biet/2904162/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.