Chương 29 “Ông ấy không tin.” Tạ Ấn Tuyết cụp mắt, v**t v* chiếc vòng hoa lê trên tay: “Nhưng nửa đêm canh ba hôm qua ông ấy đã gọi điện tìm cha, xin cha giúp đỡ.” Cũng may từ trước đến nay Tạ Ấn Tuyết luôn ngủ không sâu, cho nên điện thoại Tiêu Tự Lâm mới đổ chuông hai hồi đã được bắt máy. “Cậu Tạ…” Điện thoại vừa được bắt, giọng nói lo lắng của Tiêu Tự Lâm vọng ra khỏi loa, ông xin lỗi Tạ Ấn Tuyết trước: “Xin lỗi, muộn vậy rồi còn làm phiền cậu nghỉ ngơi.” Tạ Ấn Tuyết biết chuyện sống còn khẩn cấp, càng biết sự tuyệt vọng khi con người dính dáng đến chuyện quỷ thần nên không giận, dịu giọng nói: “Không sao, ông Tiêu muộn vậy rồi không nghỉ ngơi là vì chưa giải quyết được việc nhà ư?” “… Đúng vậy. Nhưng nói qua điện thoại… không tiện lắm, tôi nghĩ vẫn nên mời cậu Tạ tới xem thử, không biết khi nào thì… cậu rảnh đây?” Trong tiếng nói chuyện đứt quãng của Tiêu Tự Lâm pha trộn giọng phụ nữ nghẹn ngào, còn có một giọng nam khác đang an ủi cô. Tạ Ấn Tuyết nhớ tới sự việc Tiêu Tự Lâm nhắc đến trước đây, người gặp chuyện là con gái đầu Tiêu Như Thi của ông, có lẽ người phụ nữ đang thút thít bên cạnh Tiêu Tự Lâm là cô. Tạ Ấn Tuyết nói: “Mai tôi rảnh.” “Thế tốt quá.” Tiêu Tự Lâm nghe vậy thở phào, nhưng sau đó lại hơi do dự: “Vậy thù lao của cậu… vẫn giống trước đây chứ?” “Đúng vậy.” Giọng Tạ Ấn Tuyết tuy nhỏ nhưng lại rõ ràng: “Một tháng, không thiếu ngày nào.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-co-the-giu-cau-den-canh-nam/2894324/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.