Niệm Cổ quy định giao nhân trước khi chọn nghề không được rời khỏi biển cả, cái không được này cũng không có nghĩa là không thể mà là hạn chế rời khỏi vì lo cho an toàn của người chơi giao nhân, dù gì thì trước khi chọn nghề giao nhân nếu muốn ra khỏi biển cần phải tiếp xúc với nước mỗi giờ một lần nếu không sẽ chết khô vì thiếu nước, đây không nghi ngờ gì chính là tìm đường chết.
Có lẽ vì nghĩ cho chuyện sau này tìm được tinh cầu mới thuận lợi khai hoang mà Niệm Cổ rất chú trọng tới nghề nghiệp, sau khi người chơi max cấp thì mới tính là chính thức bước vào trò chơi, cho dù là class chiến đấu hay class sinh hoạt thì đều phân chia cực kỳ kỹ càng, gần như có tất cả các ngành sản xuất trong thế giới thật.
Lấy ngay ví dụ thương nhân mà Đỗ Cửu chọn cũng được phân chia cực kỳ tỉ mỉ, mỗi người chơi chọn thương nhân đều được cấp cho một khoản tiền, sau đó sẽ được chọn muốn gầy dựng sự nghiệp hay giữ lại vốn sẵn có.
Chọn gầy dựng sự nghiệp thì sẽ phải chọn muốn gầy dựng từ đâu, sản xuất hàng hóa, hậu cần hay mua bán vân vân tùy ý lựa chọn, chỉ cần người chơi tin rằng có thể làm được, dĩ nhiên chọn giữ lại thì dễ hơn chút, trực tiếp dựa theo hướng phát triển đã chọn mà mở một cửa hàng để đi lên từ từ.
Đỗ Cửu chọn giữ vốn bởi vì cha Phong đã chọn gầy dựng sự nghiệp, ông lợi dụng điều này khiến cửa hàng Tần Phong trở thành tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-coi-cac-nguoi-nhu-anh-em/750627/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.