065. Y hối hận rồi. Một đội viên vẻ mặt hoảng loạn, giọng nói mang theo run rẩy rõ rệt, hỏi: "Làm sao đây, đội trưởng? Cô ta đã vào rồi!" "Canh chừng cửa cầu thang." Long Chính Đức mệt mỏi xoa trán, trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ và lo âu. "Chỉ có thể chờ. Hy vọng đừng xảy ra chuyện gì quá lớn." Ánh mắt của đội viên nhìn ông ta đầy căng thẳng và lúng túng. Long Chính Đức cũng như bị một tầng áp lực vô hình đè lên, từng hơi thở đều trở nên nặng nề khó nhọc. Nhưng càng sợ cái gì thì cái đó càng xảy ra. Nửa tiếng sau, một luồng quỷ khí nồng đậm và lạnh lẽo từ tầng hầm tỏa ra. Luồng khí đó quá mức bá đạo, đến nỗi nơi nó đi qua, không khí cũng run rẩy theo. Các thành viên của Viện nghiên cứu quỷ dị tuy thường xuyên đối mặt với quỷ dị, nhưng loại quỷ khí mạnh mẽ đến mức nghẹt thở như thế này thì chưa từng trải qua. Mọi người không tự chủ được mà lùi từng bước, hai chân run lẩy bẩy. "Không ổn rồi! Quỷ dị tầng hầm đều phá được trận pháp rồi!" Không biết ai là người đầu tiên hét lên câu đó, giọng the thé đầy sợ hãi, lập tức khiến cả đám người rơi vào hỗn loạn. "Ra rồi! Tụi nó đều chạy ra rồi!" "Chạy mau! Chúng ta không phải đối thủ của chúng đâu!" Tiếng la hét vang lên không ngớt, mọi người như chim vỡ tổ, mạnh ai nấy chạy. Nhìn luồng quỷ khí như ác quỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cong-luoc-quy-vuong-trong-tro-choi-ac-mong/2898198/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.