100. Thay tôi làm vương. Lục Minh Trạch nhìn thẳng vào mắt Lăng Dạ, từ trong đôi mắt phức tạp mà đầy mong đợi kia, hắn đã hiểu rõ tất cả. Hắn nhẹ nhàng vươn tay, dịu dàng ôm lấy vai y, giọng nói mềm mại nhưng chất chứa sự quan tâm sâu đậm: "Bảo bối, em muốn đi tìm mẹ không?" Lăng Dạ khẽ cụp mắt xuống, hàng mi khẽ run. Y mím chặt môi, trong lòng giằng xé dữ dội. Một mặt, nỗi nhớ mẹ như cơn sóng lớn cuộn trào trong lồng ngực, những khúc mắc chưa lời giải, những câu nói chôn chặt bao lâu nay, đều khẩn thiết đòi một cơ hội được giãi bày. Mặt khác, y lại hiểu rõ tình cảnh hiện tại của Lục Minh Trạch – công việc ở Viện Nghiên cứu Quỷ Dị đang rối như tơ vò, nếu y đưa ra yêu cầu này lúc này, chỉ sợ sẽ khiến hắn thêm gánh nặng. Nhưng cuối cùng, y vẫn gật đầu thật mạnh, giọng nói tuy nhẹ nhưng lại đầy kiên quyết: "Em muốn gặp bà ấy. Em còn rất nhiều điều muốn hỏi, cũng có rất nhiều lời muốn nói." "Được." Lục Minh Trạch không chút do dự đáp lại, sau đó đan chặt tay với y, "Anh đi với em." "Thật sao?" Mắt Lăng Dạ sáng rực lên vì xúc động. Nhưng chẳng bao lâu sau, một tia áy náy lại thoáng qua đáy mắt y. "Liệu có làm khó anh không? Giờ bên Viện Nghiên cứu Quỷ Dị rối loạn thế kia, anh lại theo em tới Vực Thần, Lục Diệp liệu có để anh đi không?" Lục Minh Trạch mỉm cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cong-luoc-quy-vuong-trong-tro-choi-ac-mong/2898233/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.