145. Chúng tôi không phục. Lý Uy nhìn về phía Lục Minh Trạch, vốn định để hắn đưa ra một lời giải thích hợp lý. Nhưng phát hiện hắn chẳng có chút phản ứng nào. Ông ta đành lên tiếng hỏi: "Lục thiếu, ngài có thể giải thích trong thời gian lão gia qua đời, ngài đã đi đâu không?" "Vì sao tôi phải giải thích?" Lục Minh Trạch nhếch môi, khinh thường nói: "Tôi cần phải giải thích sao?" Người nhà họ Lục ngẩn người. Vừa rồi còn tưởng người này quá trẻ, dễ bị nắm thóp. Nhưng bây giờ xem ra, bọn họ đã nghĩ sai rồi. Lục Minh Trạch bề ngoài trông ôn hòa nhã nhặn, nhưng thực chất là một khúc xương cứng. Bọn họ căn bản chẳng có cách nào gặm hắn. Nhưng thái độ của hắn lại khiến đám công chứng viên có chút bất mãn, đang định mở miệng thì Long Chính Đức bước lên giải thích: "Cậu ấy đi công tác." Ánh mắt của tất cả công chứng viên trong hội trường đều đổ dồn về phía Long Chính Đức. Long Chính Đức cũng không hề hoảng loạn, nói thẳng: "Lão gia lúc sinh thời đã giao cho cậu ấy một nhiệm vụ tuyệt mật. Vì vậy cậu ấy mới rời đi. Trong thời gian đó chúng tôi không liên lạc được với cậu ấy, nên cậu ấy cũng không biết tin lão gia qua đời." "Ồ, vậy sao?" Lý Uy chỉ khẽ nói một câu như thế, không truy cứu thêm vấn đề này. Rất nhanh, pháp y mà bên công chứng mang đến đã hoàn tất việc khám nghiệm tử thi, xác nhận lão gia chết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cong-luoc-quy-vuong-trong-tro-choi-ac-mong/2898278/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.