Edit: Mei A Mei
I have met a thousand animals and seen a thousand wonderful things...but all this I did without you.
This was my loss.
All this I want to do with you.
This will be my gain.
Tôi đã từng gặp gỡ nhiều sinh linh như vậy, ngắm qua vô số mĩ cảnh như thế.
Nhưng chưa từng một lần được cùng em ngắm nhìn.
Đây là mất mát lớn nhất của tôi.
Tôi muốn kể cho em nghe những điều đẹp đẽ nhất của thiên nhiên mà tôi từng đặt chân qua.
Chỉ khi vậy, tất cả những bước chân mới trở nên có ý nghĩa.
(Trích thư tình của Gerald Durrell – Người dịch: Ngụy Minh Thư)
Trong phòng ngủ vua Elf sang trọng và tao nhã, chiếc áo choàng màu bạc pha chút nâu tím của Thranduil lộ vẻ lạnh lùng cấm dục.
Nhưng cổ áo rộng lại có phần gợi cảm ngây ngất.
Vesper chớp chớp mắt.
Chết tiệt.
Trông hắn thật cao quý mà nhã nhặn.
Không ai sánh được với sự hào hoa đó.
Còn Thranduil thì nhíu mày nắm chặt tay cô, nói giọng lạnh nhạt như vô cảm, "Lẽ nào cô tưởng ta là đám Orc hèn mọn chìm đắm trong ham muốn xác thịt kia sao."
Vesper nhìn mái tóc bạc rũ xuống trước người hắn.
Bấy giờ dưới ánh đèn hổ phách, chúng tỏa vầng sáng dịu nhẹ như vì sao quyến rũ nhất giữa màn đêm.
Cô chớp mắt, vòng tay qua cổ Thranduil, "Dĩ nhiên ngài không phải đám sinh vật tà ác kia.
Ngài là nốt ruồi chu sa trong lòng ta, là ánh trăng sáng.
Tất cả đàn ông trên thế giới đều bị lu mờ trước mặt ngài."
Giờ phút này, hãy để
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cung-phe-voi-phan-dien/1037336/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.