1.2
Buổi tối, vợ chồng Hà Chân đãi cơm ở Phù Dung Các, xem như là tiệc cưới, những người tới đều là bạn bè tri kỷ. Cha mẹ hai bên không có mặt, thầy hướng dẫn của Hà Chân ngồi ghế chủ tọa, bị hai người họ kính rượu. Mặc dù hôn lễ không có long trọng lãng mạn, nhưng khung cảnh cũng ấm áp cảm động lòng người.
Ăn xong xuôi, vì ngày mai không ít người còn phải lên lớp nên kế hoạch đi bar, KTV bị hủy bỏ, mọi người náo loạn một trận rồi tản hết ra. Một mình cô tha hồ thả bộ trên đường. Đứng trước tủ kính tiệm chuyên doanh trang phục nữ, cô nhớ lại trước đây vùng này toàn là những ngôi nhà mái bằng cũ nát, cửa tiệm sát đường bày bán nào là bún gạo, món chiên, món nướng, bây giờ đều đã đổi thành tòa nhà cao tầng lập lòe ánh đèn xanh đỏ.
Thượng Lâm thay đổi khiến cô sắp không nhận ra được nữa, cô nhìn bóng dáng vừa quen thuộc vừa xa lạ phía trong cửa sổ sát đất: là chính cô sao? lại thành ra bộ dáng gì rồi?
Đang ngây ngẩn, một cô nhân viên bán hàng trẻ trung lại gần hỏi cô có cần giúp gì không, trên mặt mang theo một nụ cười chuyên nghiệp. Cô lắc lắc đầu, bước nhanh đi khỏi.
Mới vừa về khách sạn, điện thoại của Ngụy Tiên gọi tới, nói ngày mai anh phải đi công tác nơi khác, không thể đến sân bay đón cô. Cô đem chuyện đăng ký kết hôn của Hà Chân và Lục Thiếu Phong, rồi mời khách dự tiệc kể cho anh nghe, giọng nói khó tránh khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cung-rat-nho-anh-ay/409639/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.