Tân Ý Điền từ Bắc Kinh về Thượng Lâm là do yêu cầu mãnh liệt của Hà Chân.
“Thật không dễ dàng gì mà đạt được một tay cầm bằng tốt nghiệp một tay cầm giấy kết hôn, thế mà có ai chứng kiến được thời khắc lịch sử trọng đại đầy ý nghĩa đó của cuộc đời tớ không? Hơn nữa cậu lại không có ở Pháp!” Hà Chân nói như thế, điều khiến cô mở mày mở mặt nhất không phải đạt được học vị nữ tiến sĩ, mà cuối cùng đã vứt bỏ cái danh hiệu “Diệt Tuyệt Sư Thái”, sắp trở thành bà vợ theo pháp luật với đàn em nhỏ hơn cô một khóa Lục Thiếu Phong, người quấn lấy cô không tha, cuối cùng mừng mừng vui vui kết thành lương duyên. Ngoài động tác nhanh mạnh, còn rất nhiều tình huống sấm vang chớp giật.
Nhận được mấy kích thích này, Tân Ý Điền quyết định đem người nhà cùng theo luôn. Kết quả là Ngụy Tiên sáng mới đến, chiều lại phải đi. Hà Chân và Lục Thiếu Phong cực lực giữ lại, “Ở đây một đêm, ngày mai hẳn đi, không thì uổng phí tiền vé máy bay lắm”
Ngụy Tiên cười nói tối nay còn có công việc.
Hà Chân nhỏ giọng oán trách Tân Ý Điền, “Bận như vậy, cậu còn đem chồng tương lai đến làm quái gì? Một chuyến tay không.”
“Thì đem anh ấy đến để cả nhà xem thử đó.”
“Thấy rồi, không tệ, là cổ phiếu tiềm năng. Quen nhau lúc du học sao?”
Tân Ý Điền gật đầu. Cô lại hỏi: “Người Bắc Kinh? Vậy chắc là có nhà có xe rồi? Làm nghề gì?” Tân Ý Điền cười mắng cô bà tám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-cung-rat-nho-anh-ay/409640/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.