Sang tới ngày hôm sau, bầu không khí giữa Kiều Ngộ và Lâm Khuynh có gì đó không ổn đến mức mọi người đều nhận ra.
Ngày thứ ba của chuyến du lịch, sau hai ngày mệt mỏi, Kiều Ngộ cuối cùng cũng có ngày nghỉ ngơi, nhưng môi trường nghỉ ngơi của cô không thực sự thoải mái.
Trên bàn ăn, Tòng Diệp nhìn sang Kiều Ngộ bên trái, rồi nhìn sang Lâm Khuynh bên phải, đúng thật là "ngồi đối diện mà đũa không thể chạm nhau".
Rõ ràng trước nay hai người luôn ngồi cạnh nhau ăn cơm, còn hay gắp thức ăn cho nhau, vậy mà hôm nay Kiều Ngộ lại ngồi dịch sang phía cậu ta?
Chỉ sau một đêm mà mọi thứ đều thay đổi. Tòng Diệp ăn mà chẳng biết mùi vị, bê bát cơm rồi lặng lẽ dịch lại gần Kiều Ngộ, khẽ hỏi.
"... Cậu với Lâm Khuynh cãi nhau à?"
Chiếc đũa của Kiều Ngộ khẽ rung lên, cô im lặng gắp phần đậu của mình bỏ vào bát Tòng Diệp.
Không nói thì thôi, sao còn lấy cậu ta làm chỗ xả đồ ăn chán nữa chứ!
Tòng Diệp nhăn mặt, ghét bỏ buông bát, rồi lại xột xoạt dịch sang phía Lâm Khuynh.
"Cậu với Kiều Ngộ ——"
"Tôi ăn xong rồi."
Bên này thì lại chẳng có ý định muốn nói chuyện, Lâm Khuynh trực tiếp buông đũa đứng dậy.
Tòng Diệp đáng thương vô cùng, đành lặng lẽ ăn cơm, cảm thấy mình như một cây cải thìa chẳng ai quan tâm.
May mà trên bàn ăn không chỉ có ba người họ, một Tòng Diệp gục ngã thì còn mấy người lớn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-dem-ngon-tinh-viet-thanh-bach-hop-lam-sao-bay-gio/1118488/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.