🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Không ngờ em giỏi vậy. Vừa nãy anh đánh có gì sai không?”

“Không có gì sai cả. Chỉ là anh đánh quá màu mè thôi.” Tôi trả lời rất thẳng thắn.

Xung quanh vang lên tiếng cười phá lên.

Bạc Nghiên không nói gì, mặt không cảm xúc đi tính tiền.

Tôi bước tới con hẻm bên cạnh, ném chai nước đã uống hết vào thùng rác.

Quay lại thì thấy Thẩm Hoài.

Tâm trạng tôi chùng xuống ngay lập tức.

Chúng tôi đã gần nửa tháng không gặp nhau.

“Dạo này em bận gì thế?”

“Không có gì, chỉ đi học thôi.”

Khi tôi bước ngang qua Thẩm Hoài, anh ấy nắm lấy cổ tay tôi, khiến tôi dừng bước.

Anh im lặng hồi lâu, nghiêng đầu nhìn tôi, giọng trầm xuống.

“Cơ thể em… có khó chịu gì không?”

Anh ấy biết, trước đây cứ ba ngày năm ngày tôi lại tìm anh, nhưng giờ đã lâu như vậy rồi.

Tôi nhắm mắt, hất tay anh ra.

“Không, em đã biết cách kiểm soát.”

Tôi bước đi thêm vài bước, nhưng Thẩm Hoài kéo tôi lại.

Anh ép tôi vào tường, từ từ cúi đầu xuống nhìn tôi, giọng trầm thấp hơn nữa.

“Em… có cần anh hôn không?”

Tôi tựa vào tường, lạnh lùng ngẩng lên, đối mặt với anh.

“Thẩm Hoài, là em muốn hôn anh, hay anh muốn hôn em?”

Anh do dự một lúc, cúi mắt xuống.

“Cho là anh muốn hôn em đi.”

Tôi nghiêng đầu, cười bất lực.

Thẩm Hoài tưởng rằng tôi ngầm đồng ý, định cúi xuống hôn thì tôi mạnh mẽ đẩy anh ra.

“Nhưng bây giờ, em không muốn hôn anh nữa.”

Thẩm Hoài mím môi thật chặt, nhìn tôi chằm chằm, hỏi: “Tại sao?”

Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Vì sao à? Ai lại đi hôn bạn bè bình thường chứ?”
 9

Bạc Nghiên đứng không xa, hai tay đút túi.

“Hứa Chi Vi, lại đây.”

Bên ngoài anh tỏ ra khá ngầu.

Tôi vừa định bước tới chỗ anh, thì Thẩm Hoài chắn trước mặt tôi.

Anh lạnh lùng nói: “Nghe lời vậy à? Em và bạn cùng phòng của anh thân lắm sao?”

“Không thân, cũng giống như anh và em, chỉ là bạn bè bình thường thôi.” Tôi bước ngang qua anh.

Thẩm Hoài gọi giật lại.

“Hứa Chi Vi, em đủ rồi đấy. Em nghĩ làm vậy vui lắm à? Cậu ta có biết thân phận thật sự của em không?”

Bước chân tôi khựng lại.

Phải rồi, anh ấy sẽ nhìn nhận tôi thế nào nếu biết sự thật?

Giọng Thẩm Hoài vẫn tiếp tục.

“Gần đây không hiểu sao, anh cứ nghĩ về em. Chi Vi, anh cảm thấy mình dường như còn…”

Tôi quay người, ngắt lời anh.

“Thẩm Hoài, chúng ta rảnh thì giải trừ hợp đồng đi.”

Thẩm Hoài sững sờ: “Cái này giải được sao?”

Tôi ngạc nhiên khi nghe trong giọng anh có chút thất vọng.

“Giải được.”

Bạc Nghiên đang đi tới gần.

Tôi quay lại, khẩn cầu Thẩm Hoài: “Làm ơn đừng nói với anh ấy, em xin anh.”

Ánh mắt Thẩm Hoài rạn vỡ, biểu cảm trên gương mặt trở nên lạnh tanh.

“Đừng nói với anh là em thích cậu ta rồi nhé?”

Câu hỏi của anh làm tôi đơ người.

Bạc Nghiên đi tới bên tôi, kéo tôi đi thẳng, giọng đầy oán trách.

“Còn có gì để nói nữa? Nói thêm chút nữa chắc thành bạn tốt luôn rồi.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.