🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lời tâm sự

Về xưng hô của cặp đôi chính, các chương trước mình nghĩ về tuổi tác Lăng Thương Châu sẽ lớn hơn, trong công việc thì Lăng tổng sẽ có địa vị hơn chuyên viên trang điểm nên mình để xưng hô của Kỳ Yến Ngưng - Lăng Thương Châu là "em" - "anh" hoặc "tôi" - "anh"

Nhưng trong các khoảnh khắc giao tiếp giữa hai người, Lăng Thương Châu luôn đặt Kỳ Yến Ngưng ở ví trí cao hơn, đúng với thiết lập "Tổng tài não yêu đương, chó săn trà xanh công", lúc nào Lăng tổng xuất hiện là hình ảnh "cún con vẫy đuôi làm nũng" cũng hiện lên trong tưởng tượng của mình và Kỳ Yến Ngưng cũng chấp nhận điều đó. Nên từ chương này mình sẽ thay đổi xưng hô của Kỳ Yến Ngưng - Lăng Thương Châu thành "anh" - "em".

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.

–-

Hậu trường buổi trình diễn thời trang vô cùng bận rộn, người mẫu, nhân viên và chuyên viên trang điểm di chuyển liên tục trong không gian chật hẹp. Chỉ đến khi mọi công đoạn chuẩn bị trước khi lên sàn hoàn tất, Kỳ Yến Ngưng mới thở phào nhẹ nhõm.

Anh nhìn ra hàng ghế khán giả, buổi trình diễn đã chính thức bắt đầu.

Sân khấu được bài trí như bờ hồ trong sương mù, đường đi của người mẫu xuyên qua những hàng cây cảnh, men theo con đường nhỏ trong rừng.

Toàn bộ khung cảnh vô cùng tráng lệ. Các phóng viên báo chí và những người nổi tiếng ngồi hàng ghế đầu đều đồng loạt rút điện thoại ra ghi hình.

Chẳng bao lâu sau, tiếng nhạc nền du dương vang lên, người mẫu đầu tiên chính thức bước ra sân khấu.

Ngay khi cô ấy vừa xuất hiện, những tiếng trầm trồ liên tục vang lên.

Cô ấy mặc một bộ vest màu xanh lá cây, phom dáng hoàn hảo tôn lên đường cong nữ tính. Điểm nhấn là chiếc áo sơ mi bên trong, cổ áo bất đối xứng, được trang trí bằng những bông hoa vải đủ kiểu dáng từ cổ đến eo, lấp ló qua lớp vest.

Trang phục rất đẹp, lớp trang điểm trên mặt cô ấy cũng hòa hợp hoàn hảo với ý tưởng của bộ trang phục.

Mái tóc cô ấy được chải chuốt gọn gàng, không chút dấu vết, trong khi đôi mắt được trang điểm bằng lớp khói xanh lá cây. Đường kẻ mắt xanh lá cây kéo dài ra phía ngoài, một bông hoa diên vĩ ba chiều được điểm xuyết ở cuối đường kẻ mắt.

Như thể hoa nở ra từ đôi mắt.

Sự sáng tạo và kỹ thuật bậc thầy khiến khán giả vô cùng mãn nhãn.

Tiếp theo là một bữa tiệc thị giác mãn nhãn.

Bộ sưu tập trang phục mùa này của Alaric thể hiện hoàn hảo trình độ thiết kế của anh, cả về góc độ thiết kế lẫn thẩm mỹ đều đạt đến đỉnh cao. Phần trang điểm do Kỳ Yến Ngưng đảm nhận càng là sự kết hợp hoàn hảo với thiết kế.

Để phối hợp với chiếc váy nụ hoa màu đỏ, những cánh hoa đỏ được dán quanh mặt người mẫu, kết hợp với lớp trang điểm mắt khói màu đỏ rực, thể hiện trọn vẹn sự kỳ quái và sức hút.

Hoặc một chiếc váy lụa mềm mại, uyển chuyển, trang điểm của người mẫu thanh thoát, chỉ có cành lá điểm xuyết trên chóp mũi, trông nhẹ nhàng và đầy tính nghệ thuật.

...

Tất cả các kiểu trang điểm đều sáng tạo và độc đáo, tạo nên một hệ thống riêng, giúp người xem cảm nhận sâu sắc hơn về ý tưởng phối đồ.

Bộ trang phục cuối cùng càng khiến mọi người kinh ngạc tột độ.

Đó là một chiếc váy màu xanh lá cây.

Nhưng nó không chỉ đơn thuần là màu xanh lá cây. Sự kết hợp của ba loại vải khác nhau tạo nên sắc xanh lá cây với tầng lớp phức tạp.

Phần thân trên bằng vải lụa mềm mại lướt qua bờ vai, ôm trọn vòng ngực, dừng lại ở eo. Chất liệu cứng cáp của dây leo đóng vai trò như khung xương cá, nối liền phần thân trên và thân dưới. Một lớp vải tuyn mỏng nhẹ nhàng buông xuống từ vai, phía trước tụ lại ở eo, tạo nên những nếp gấp phức tạp, trong khi phía sau buông xuống nhẹ nhàng, dừng lại trên tà váy.

Phần thân dưới, vải nhung kẻ màu xanh đậm dày dặn lấp lánh ánh sáng dịu nhẹ, buông xuống, nhưng chỉ đến đầu gối rồi dừng lại, tạo nên những nếp gấp và đường cắt bất đối xứng. Bên dưới lớp vải nhung kẻ, lớp lớp vải tuyn xanh lá cây xếp chồng lên nhau như thác nước, tạo nên độ cong uyển chuyển.

Toàn bộ chiếc váy không có chi tiết đính cườm thủ công phức tạp, chỉ là sự kết hợp giữa chất liệu vải cao cấp và thiết kế tinh xảo.

Nhưng hiệu quả mang lại thực sự tuyệt vời.

Sự mềm mại của lụa tơ tằm, sự quý phái của vải nhung kẻ dày dặn và sự mềm mại uyển chuyển của vải tuyn kết hợp với nhau, màu sắc và chất liệu tạo nên sự hài hòa tinh tế.

Và lớp trang điểm của người mẫu da đen cũng mang vẻ đẹp tương tự. Rêu xanh lan từ xương quai xanh trần của cô ấy lên mặt rồi dừng lại. Lông mày cô ấy được chuốt màu xanh đậm xù xì, kết hợp với lông mi giả dài màu xanh lá cây, tạo nên vẻ đẹp uyển chuyển và linh động.

Trên hàng ghế khán giả, mọi người đều kinh ngạc thán phục nhìn tác phẩm đỉnh cao này.

Những nhà sưu tập đồ haute couture liếc nhìn nhau, trên mặt là nụ cười lịch sự, nhưng trong mắt là sự quyết tâm phải có được nó.

Quá đẹp! Đây là tác phẩm giàu tính nghệ thuật nhất của Aphrodite trong hai năm gần đây, là sự thể hiện tập trung của thẩm mỹ thiết kế Alaric, giá trị sưu tầm cực cao!

Trong khi họ mỗi người một ý nghĩ riêng, các người mẫu cuối cùng đã lên sân khấu, hoàn thành màn trình diễn.

Cuối cùng, Alaric bước lên sân khấu, kéo theo một người mà mọi người ở đó đều không mấy quen thuộc.

Alaric tươi cười rạng rỡ, sau khi cảm ơn mọi người bằng giọng điệu tao nhã, anh quay sang ống kính truyền thông, trịnh trọng giới thiệu gương mặt châu Á xa lạ bên cạnh mình.

"Buổi trình diễn lần này còn có một công thần, chính là Kỳ đứng bên cạnh tôi! Cậu ấy đến từ Trung Quốc, tài năng xuất chúng, có cảm quan đặc biệt về cái đẹp, là một chuyên gia trang điểm hàng đầu, tất cả các kiểu trang điểm hôm nay đều là ý tưởng của cậu ấy!"

Kỳ Yến Ngưng không hiểu Alaric nói gì, nhưng anh hoàn toàn không bối rối, đứng cạnh Alaric với thái độ điềm tĩnh, duy trì nụ cười đúng mực, hào phóng đón nhận ánh mắt của mọi người.

"Không chỉ vậy, chiếc váy tuyệt đẹp cuối cùng được lấy cảm hứng từ Kỳ! Ngay cả chất liệu vải cũng do Kỳ tìm cho tôi!"

"Cậu ấy là người tạo ra vẻ đẹp tuyệt đỉnh, là người bảo vệ cảm hứng của tôi!"

Alaric càng nói càng kích động, nói xong câu cuối cùng, anh ôm chầm lấy Kỳ Yến Ngưng, kèm theo hai nụ hôn má theo nghi thức truyền thống của Pháp.

Kỳ Yến Ngưng bất ngờ, suýt chút nữa không giữ được vẻ mặt. Nhưng Alaric không nhận ra, kéo Kỳ Yến Ngưng cúi chào khán giả.

–-

Buổi trình diễn cuối cùng cũng kết thúc trong tiếng vỗ tay. Sau khi tham dự bữa tiệc ăn mừng và nhận được vô số danh thiếp, Kỳ Yến Ngưng mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Anh xoa xoa giữa hai hàng lông mày, hơi say nhìn Lăng Thương Châu đang im lặng lái xe.

Qua ánh đèn đường, Kỳ Yến Ngưng thấy vẻ mặt của Lăng Thương Châu.

Tuy rằng hắn có vẻ đang tập trung lái xe, nhưng cơ bắp quanh mắt rõ ràng đang căng lên, nhìn chằm chằm phía trước, khóe miệng hắn cũng trễ xuống, cơ mặt căng cứng.

Trông vừa hung dữ vừa đáng thương.

"Du Xuyên..." Kỳ Yến Ngưng hỏi, "Em không vui sao?"

Lăng Thương Châu im lặng một lúc lâu.

Không biết bao lâu sau, khi Kỳ Yến Ngưng gần như ngủ gật, hắn mới lên tiếng.

"Em biết đó là công việc của anh, cũng biết người Pháp nhiệt tình và phóng khoáng như vậy, em hiểu. Alaric cũng đang rất phấn khích, dù sao A Ngưng cũng giỏi như vậy, mang đến cho anh ta nhiều cảm hứng tuyệt vời..."

Giọng Lăng Thương Châu hơi trầm.

Lại một khoảng im lặng ngắn ngủi.

"Nhưng anh ta hôn anh!" Giọng Lăng Thương Châu rất nhỏ, "Anh ta dám hôn anh!"

Giọng anh ấy nghe như một con chó lớn bị người lạ cắn mất miếng xương yêu quý, vừa tức giận vừa tủi thân.

Kỳ Yến Ngưng nhướn mày nhìn sang. Lông mày Lăng tổng nhíu chặt, trông hung dữ, nhưng mắt lại ươn ướt.

Rõ ràng, cún con đang rất ấm ức.

Kỳ Yến Ngưng nghĩ.

"Dừng xe." Giọng Kỳ Yến Ngưng mang theo chút men say lười biếng.

Có lẽ vì hơi men, có lẽ vì người trước mặt, Kỳ Yến Ngưng dâng lên một chút xúc động khó hiểu.

Lăng Thương Châu ngoan ngoãn tấp xe vào lề đường.

Hắn còn chưa kịp quay đầu nhìn Kỳ Yến Ngưng, đã cảm thấy một hơi thở ấm áp tiến đến gần.

Một cảm giác mềm mại và hơi lạnh chạm vào má hắn rồi rời đi ngay lập tức.

Hắn gần như vặn gãy cổ để quay đầu lại.

Chỉ thấy khuôn mặt quyến rũ của Kỳ Yến Ngưng ở ngay sát bên.

Kỳ Yến Ngưng luồn tay vào tóc Lăng Thương Châu, vu.ốt ve nhẹ nhàng, ánh mắt chứa đựng nụ cười thâm trầm.

"Như vậy, em có vui hơn chút nào không?"

Đầu óc Lăng Thương Châu trống rỗng. Hắn ngơ ngác nhìn Kỳ Yến Ngưng.

Nhiệt độ trong xe tăng dần, hắn cảm nhận được hương thơm dịu nhẹ từ người Kỳ Yến Ngưng bao quanh mình, trong hơi thở toàn là hương gỗ đàn hương, như muốn nhấn chìm tất cả.

Cảm giác hơi lạnh trên má dần chuyển thành nóng rực, sự mềm mại như khắc sâu vào da thịt, khiến da hắn bỏng rát, thậm chí hơi nhói đau.

Tim hắn đập thình thịch.

Hắn đã vô số lần tưởng tượng nụ hôn đầu tiên với Kỳ Yến Ngưng sẽ xảy ra vào lúc nào, ở đâu.

Chắc hẳn là rất lâu sau này. Có thể là sau khi xem xong một bộ phim, hoặc sau một buổi hẹn hò tối. Hắn nhìn sâu vào mắt Kỳ Yến Ngưng, cuối cùng cũng nhận được sự cho phép, hắn thổ lộ tình cảm. Sau đó, hắn đặt lên môi Kỳ Yến Ngưng một nụ hôn chân thành và nồng cháy.

Chứ không phải như bây giờ, vào một ngày bình thường, trong một đêm mệt mỏi.

Kỳ Yến Ngưng nhận ra tâm trạng không tốt của hắn, ban cho hắn sự thương hại.

"Anh, A Ngưng, em..." Lăng Thương Châu thở d.ốc, buông tay khỏi vô lăng, nhưng không biết nên đặt ở đâu, khiến quần áo hắn nhăn nhúm.

"Ừm?" Kỳ Yến Ngưng lười biếng nhướn mày, hơi thở phảng phất mùi rượu ngọt chua.

Lăng Thương Châu như nhìn thấy sự dung túng vô hạn trong đôi mắt ấy. Đầu óc hắn nóng lên, nhìn chằm chằm vào đôi môi quyến rũ kia, tiến tới.

Hơi thở nóng rực phả vào lòng bàn tay hắn.

Hắn không nhận được kết quả mình muốn, ngước mắt lên, nhìn Kỳ Yến Ngưng với vẻ nóng nảy và tủi thân.

Đôi mắt đỏ hoe, ươn ướt.

Hắn mơ hồ gọi tên Kỳ Yến Ngưng.

"Ngoan." Kỳ Yến Ngưng cười nói, "Quá nhanh, chưa được."

Lăng Thương Châu hẳn là thất vọng. Nhưng sự thỏa mãn và vui sướng lại lấp đầy trái tim hắn, không còn chỗ cho sự thất vọng.

Hắn lùi lại vài bước, cúi đầu, để Kỳ Yến Ngưng vu.ốt ve đầu mình. Hắn kéo tay Kỳ Yến Ngưng đang che miệng mình xuống, nắm chặt.

Lúc này, bàn tay không biết đặt vào đâu cuối cùng cũng tìm được chỗ thích hợp. Hắn dùng hai tay nâng niu bàn tay Kỳ Yến Ngưng, vu.ốt ve từng tấc da thịt. Từ đầu ngón tay mềm mại đến ngón tay thon dài, rồi đến lòng bàn tay mỏng mà mạnh mẽ.

Hắn mạnh mẽ luồn năm ngón tay trái vào kẽ tay Kỳ Yến Ngưng, nắm chặt, rồi dùng tay phải nắm lấy cổ tay Kỳ Yến Ngưng, ngón tay cái nhẹ nhàng vu.ốt ve, cảm nhận nhiệt độ cơ thể và mạch đập của anh.

Bàn tay hắn nóng rực, khiến bàn tay lạnh như ngọc của Kỳ Yến Ngưng cũng ấm lên.

Trong khi thực hiện những động tác này, Lăng Thương Châu không rời mắt khỏi Kỳ Yến Ngưng. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào Kỳ Yến Ngưng, đầy vẻ chiếm hữu.

Như thể muốn lột da rút xương Kỳ Yến Ngưng.

Nhưng Kỳ Yến Ngưng không hề tỏ ra sợ hãi trước cảm xúc này.

Anh khẽ cười, giọng nói trầm ấm, "Du Xuyên, anh mệt rồi, còn không lái xe sao?"

Kỳ Yến Ngưng nhìn vẻ mặt Lăng Thương Châu thay đổi. Hắn ngẩn người một giây, nhắm mắt điều chỉnh cảm xúc, con sói đói hung hãn vừa rồi lập tức biến thành một chú chó ngoan ngoãn.

Lăng Thương Châu ngồi thẳng lại, khởi động xe.

Không khí ái muội vừa rồi trong xe như tan biến theo gió lùa qua cửa sổ.

Nhưng...

Kỳ Yến Ngưng nhìn bàn tay trái của mình.

Lúc này, nó đang đan chặt vào bàn tay phải của Lăng Thương Châu.

Về đến căn hộ, Lăng Thương Châu mấy lần muốn nói gì đó, nhưng nhìn Kỳ Yến Ngưng mệt mỏi, hắn lại thôi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.