Bắt đầu từ lần vả mặt đó, Thời Nhiễm đã trở thành một người kiên định theo nhân thập cẩm.
Tay chân nhanh nhẹn của Thời Nhiễm xử lý nguyên liệu nhân, các loại quả đều chọn loại tươi ngon nhất. Thời Nhiễm đưa Mục Phi đến tiệm bán đồ khô trong chợ nếm thử từng loại một, bảo đảm nguyên liệu sử dụng đều là tốt nhất.
Các loại thành phần như óc chó, hạnh nhân, ô liu, hạt dưa, mè…
Nhân được làm ra có màu sắc khác nhau, khiến Mục Phi đang đứng bên cạnh chờ ăn không rời mắt đi được.
Đợi đến khi vỏ bánh và nhân đều được làm xong hết, chuyện gói bánh còn lại thì Thời Nhiễm giao cho cô bé Tiểu Mai mới đến.
Thời Nhiễm lại vây quanh lò nước to bằng inox trong bếp, không có việc gì rắc rối, cô lại được rảnh tay.
Chiếc lò nướng lớn mới không giống chiếc lò nướng treo phía trước dùng để quay vịt, thứ to xác này chỉ đơn giản là hàng thương mại, là một lò nướng cao một mét rưỡi, một lần có thể nướng được hơn hai trăm cái bánh.
Đặt trong nhà bếp không chỉ bắt mắt mà còn vô cùng có khí chất.
Thời Nhiễm như một đứa trẻ vừa có được một món đồ chơi, không chịu buông tay khỏi chiếc lò nướng.
Đợi đến khi mấy trăm cái bánh Trung thu được nặn xong, Thời Nhiễm dùng khay đựng số bánh này bỏ lò nướng.
Nướng được một nửa thì hương thơm của bánh đã bắt đầu tỏa ra bên ngoài.
Tiểu Mai đang giúp chị Linh rửa bát trong sân, ngửi được hương thơm không khỏi hít thêm vào hơi rồi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-ke-thua-tu-hop-vien-nau-an-sieu-ngon/1342997/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.