Thế giới rộng lớn như vậy, biết đi đâu có thể tìm được Rein chứ?
Châu Kim Lăng trằn trọc một đêm không ngủ được.
Không khí u buồn bao trùm lấy cả tòa nhà. Mặt ai cũng như nhà có đám ma. Ba bốn ngày liền tòa nhà này đều tối tăm và mất đi sức sống.
Nhưng chuyện ở đời, dù vui hay buồn thì cũn phải có hồi kết. Rồi cũng sẽ tan biến đi hết. Cũng giống như con người, cát bụi rồi cũng sẽ hóa lại thành cát bụi mà thôi.
Thời gian đời người lại ngắn lắm, có chuyện gì cũng nên đối mặt hoặc phớt lờ cho qua thì mới không uổng phí được.
Một tuần nữa là đến đại thọ sáu lăm của Châu Chí Thành. Mọi người cố gắng dẹp nỗi buồn qua một bên, tập trung vào chuẩn bị cho bữa tiệc.
Tiệc này không mời người ngoài nên cũng chẳng cần chuẩn bị gì nhiều, chỉ tổ chức một buổi ăn chơi cho mọi người thôi.
Không khí bửa tiệc sôi nỗi lên hẵn. Mọi người hòa mình vào nó, quên hết những buồn phiền thời gian qua.
"Chú Châu, chúc chú bách niên giai lão, thọ tỉ nam sơn."
"Càng già càng sống dai, bình bình yên yên, khoái lạc như tiên."
"Chúc chú Châu, chắt chít đầy đàn."
Mọi người thay phiên nhau chúc, rộn ràng một lúc rồi bắt đầu nhào vào ăn chơi nhảy múa.
Chỉ có Vân Phi vẫn trầm tư suy nghĩ. Cô đã nghĩ mấy ngày rồi, có lẽ cô cũng nên bắt đầu tìm kiếm thứ cô muốn. Cứ ở trong bốn bức tường mãi cũng không phải cách.
"Phi Phi à, suy nghĩ cái gì mà nhiều thế? Ta vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-la-ai/565689/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.