Trái ngược với hai người kia đi moto cực cool, Rein chỉ thầm lặng đem theo một cái balo nhỏ.
Trước khi ra khỏi cổng, anh ngoảnh đầu lại nhìn. Nơi này chính là nơi anh đã lớn lên, tuy từ trước giờ luôn căm ghét nó, nhưng bây giờ rời đi lại có chút không nỡ.
Nơi từng có một người phụ nữ xinh đẹp, rạng rỡ như ánh nắng, luôn miệng gọi anh là thiên thần nhỏ đáng yêu, luôn muốn chơi đùa cùng anh, hôn anh, và yêu anh hơn cả con ruột của mình.
Nơi có một người con gái cho anh cảm giác ấm áp khi cô ấy nói cô ấy đối với anh thường không có chút phòng ngự nào.
Nhưng bây giờ anh phải rời đi thôi. Nếu có duyên ắt sẽ gặp lại.
Tạm biệt.
Vân Phi cùng Châu Kim Lăng đi dạo thành phố bằng chiếc xe Báo Đen gây chú ý vô cùng, nhưng họ lại không cảm thấy như vậy.
Châu Kim Lăng chỉ những nơi đẹp hoặc thú vị ở Roma cho Vân Phi. Bọn họ dừng xe lại trước một phố nhỏ, nơi bày bán khá nhiều thứ dễ thương và cũng không kém phần độc đáo.
Đi dạo một lúc thì bọn họ vào một quán ăn nhỏ. Châu Kim Lăng lịch sự kéo ghế cho Vân Phi ngồi. Cô mỉm cười rồi ngồi xuống.
Quán được bày trí giản dị và ấm cúng. Chủ quán cũng rất thân thiện.
Trong lúc đang ăn...
Châu Kim Lăng hỏi "Tại sao em lại muốn thành sát thủ? Không phải cha em là chú Dụ sao?"
Vân Phi trả lời "Tôi có một số việc không tiện nói."
Châu Kim Lăng hơi thất vọng, anh chỉ cười rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-la-ai/565686/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.