Vân Phi quay lại nhìn người đằng sau, sắc mặt cậu ta tát nhợt trông thấy. Vân Phi quay sang nhìn tên bạm trợn đó.
"Có gì thì giải quyết với tôi. Tôi là chị cậu ta."
"Giải quyết với cô? Nói chuyện với bọn này cô còn không thèm lộ mặt, nói kiểu gì? Ba mẹ cô dạy cách nói chuyện cùng với người khác như thế này sao?" Tên đó nói.
"Đúng. Đúng đó." Cả đáng hùa theo.
Đúng là nạn này khó tránh. Vân Phi cởi nón bảo hiểm ra, mái tóc đen dài cô bung xõa trong gió, rồi phủ rối lên bờ vai cô, khiến phút chốt gương mặt cô bừng lên đẹp như một nàng tiên nữ thanh khiết.
"Vậy đã được chưa?"
Tên đó nhìn cô ngây ngốc chốc lát, rồi cười cười "Thì ra là một đại mỹ nữ."
Vân Phi buồn chán ngắt lời "Vào chuyện chính."
"Lại lạnh lùng như vậy đúng là gout anh." Điệu cười trên gương mặt hắn trở nên vô cùng gian lại dê, châm ngòi cho lửa giận trong người Vân Phi bùng cháy.
Thật sự muốn tiến đến đá vào mặt hắn.
"Đầu Bự, không sợ trễ việc của anh Thắng à? Còn ở đó mà tia gái."
Không để ý nãy giờ ở đằng sau bọn người này lại có một chiếc siêu xe, một người đàn ông thật lịch lãm từ trong xe bước ra, một cây đen với bộ vest cao cấp và đôi giày da bóng loáng.
Tên bạm trợn đó quay lại "Dannel, đến xem, ở đây có một đại mỹ nữ."
Dannel đi xuyên qua hàng người, khí chất của hắn lịch lãm lại phong lưu, mái tóc màu xám khói, hơi rối, dài, phủ xuống đôi mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-la-ai/565789/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.