Thời điểm đang ăn tối, giữa lúc Cảnh Dực Tước vừa thấp thỏm kèm hưng phấn đón tiếp nhạc phụ tương lai và vợ mình thì đúng lúc thang máy bên ngoài phòng ăn hé mở, ba người đàn ông bước ra.
Trong đó, có một người đàn ông trung niên bụng bia mang bộ dáng khá nịnh hót, cười híp mắt với một người đàn ông khác, đưa ra lời mời, “Giám đốc Giản, tiệc rượu vừa nãy không thể mời anh một ly, thực sự là rất tiếc nuối! Không ngờ bây giờ lại có duyên như vậy, lại còn có thể gặp được anh ở đây, cùng đi ăn tối nhé?”
“Bụng bia” kéo người con trai xinh đẹp bên cạnh qua, giới thiệu, “Đây là khuyển tử, Mộc Hoa. A Hoa, gọi chú Giản đi.”
“Chú Giản.” Mộc Hoa nghe lời, ngoan ngoãn kêu một tiếng.
Khéo cái gì mà khéo! Không biết ta là giám đốc của Tửu Điếm sao, trong Tửu Điếm ngoại trừ lối đi VIP thì tổng cộng có hai thang máy! Nhưng lại xây cùng một chỗ! Đi chung một cái thang máy còn thừa mà lại bị nói thành bộ dạng có duyên nông cạn như vậy! Nếu thế, ta và tên Cao Địch kia một ngày tình cờ gặp nhau đến mười mấy lần, chẳng phải là duyên trời định sao?! A phi! Cái gì mà có duyên với không có duyên, đầu óc của ta có vấn đề rồi... Có duyên với cái tên phúc hắc kia? Đợi kiếp sau đi!
Giản Kỳ nghe thấy lời nói lấy lòng của “Bụng bia”, không khỏi liên tưởng đến khuôn mặt nghiêm túc của quản lý Cao, lại một bụng nghĩ xấu người nọ. Tuy rằng trên mặt vẫn tươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-la-nam-phu-khong-phai-du-thu/1994738/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.