Cuối cùng Thịnh Thời Quân cũng từ từ nhớ ra mình định nói gì, mặc dù khuôn mặt điển trai của anh vẫn chưa hết đỏ, nhưng anh vẫn nói.
"Hình như cô hơi sợ XX." Anh nhắc đến tên của diễn viên nữ nổi tiếng vừa nhận giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Có thể người khác không nhận ra, nhưng Thịnh Thời Quân lại có thể cảm nhận được khi diễn viên nữ đó đến gần, Vưu Cầu Cầu lập tức rơi vào trạng thái căng thẳng.
Điều này rất hiếm thấy.
Vưu Cầu Cầu làm động tác đừng lên tiếng.
Sao lại là hơi sợ, rõ ràng là rất sợ!
Đó là nữ chính của cuốn tiểu thuyết này mà, bọn họ chỉ là người qua đường Giáp ở trước mặt một ngôi sao lớn, còn Sếp Thịnh có khi chỉ là công cụ hình người.
"Anh đừng nhắc đến nữa, cô ấy lợi hại lắm á."
Vưu Cầu Cầu nghĩ vị diễn viên nữ nổi tiếng kia không giống như muốn chèn ép cô, nhưng tốt nhất vẫn nên ít tiếp xúc lại, cũng phải nhắc nhở sếp Thịnh một tiếng, đừng nói lung tung.
Xung quanh không có ai, ngay sau đó Vưu Cầu Cầu nghe thấy giọng nói của anh.
"Cô lợi hại hơn." Ít nhất là trong mắt anh.
Vưu Cầu Cầu: _(:з」∠)_
Lời này của Sếp Thịnh mà ở trong tiểu thuyết thì là từ chuyên dụng dành cho nữ phụ lót đường.
Vưu Cầu Cầu tạm thời bỏ qua chuyện nữ chính, cô quơ quơ chiếc cúp trong tay trước mặt anh: "Giải Diễn viên mới xuất sắc nhất."
Cúp của giải Mẫu Đơn là một khối pha lê, sáng lấp lánh, rất đẹp.
Vưu Cầu Cầu mặc váy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-mac-ke-doi-trong-sang-van-giai-tri/2794475/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.