4,
“Vậy cũng được!”
Mẹ tôi bước vào nhà, đến chỗ tủ giày thay đôi dép đi trong nhà: “Nhân lúc canh còn nóng các con uống nhanh đi.”
“Hehehe mẹ vợ ở lại rồi.”
“Nếu như vợ yêu có thể nghĩ giống mình thì tốt rồi.”
Trình Tiêu đi vào phòng bếp lấy bát đũa, anh ấy múc cho tôi một bát canh, thản nhiên nói: “Cẩn thận bỏng.”
“Uống nhanh đi vợ yêu, uống xong thì chúng ta có thể về phòng ngủ rồi.”
“Thích quá đi, cuối cùng cũng được ngủ cùng vợ yêu rồi ~”
Nội tâm Trình Tiêu nói không ngừng, nhưng khuôn mặt vẫn lạnh nhạt y như thế, chậm chạp múc từng thìa canh.
“Oa, canh mẹ vợ nấu ngon thật.”
“Mình phải uống nhiều một chút, mình muốn tràn đầy sinh lực.”
Rất nhanh đã hết chỗ canh đó.
Trình Tiêu đứng dậy, định đem bát đũa đi rửa nhưng bị mẹ tôi ngăn lại: “Hai đứa đi ngủ đi, bát để đấy mẹ rửa.”
“Không cần đâu ạ.”
Trình Tiêu lắc đầu, ân cần nói: “Con rửa bát rất nhanh.”
Mẹ tôi cười tươi roi rói: “Không tệ không tệ, thật đúng là con rể của mẹ, rất có hiếu!”
Trình Tiêu không nói gì nhưng trong ánh mắt đầy tự hào.
“Cục cưng, mau khen anh đi, người đàn ông tốt nhất chính là anh, Trình Tiêu anh chính là mẫu người đàn ông tuyệt vời.”
Tôi ngồi trên bàn ăn, xoa xoa bụng, tiếp tục lắng nghe tiếng lòng của Trình Tiêu vọng lại từ bếp.
“Hihihi, mình thích rửa bát, rửa bát thật tốt, hehe, rửa xong mình có thể ngủ với vợ.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-nghe-duoc-tieng-long-cua-chong-toi/1300539/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.