11.
Tần Dạ Hoài hoảng hốt ngồi lại vào chiếc Maybach mà cảm giác mình vẫn còn hít thở không thông, hình ảnh An Đồng ngã giữa vũng m.á.u không ngừng hiện lên trước mắt.
An Đồng… đã thật sự c.h.ế.t rồi!
Tần Dạ Hoài từng dặn dò Giang Đình Viễn không được chơi c.h.ế.t người.
Thế nhưng hắn không thể ngờ được, An Đồng cắn răng vượt qua năm năm trong trại giam, chỉ vừa ra ngoài chưa đến một tháng đã nhảy lầu tự sát.
Trước đây hắn và Giang Đình Viễn chĩa mũi dùi về phía An Đồng đơn giản chỉ để báo thù cho Tô Nghiên.
Nhưng rồi… Tô Nghiên lại không chết?
Chẳng lẽ toàn bộ những lời An Đồng nói đều là sự thật? Cô ấy không hề bức c.h.ế.t Tô Nghiên?
Tần Dạ Hoài nhướn mày, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, hắn phải tìm hiểu cho rõ ngọn ngành!
Hắn lên tiếng ra lệnh cho tài xế: "Lái nhanh lên."
Trợ lý ngồi bên ghế phó lái cũng rất thức thời giải thích: "Đúng, anh lái nhanh một chút đi, cô Tô và sếp chúng ta xa cách đã năm năm rồi, không thể bỏ lỡ thêm một giây nào nữa!"
Không biết vì sao Tần Dạ Hoài nghe thấy những lời này mà trong lòng lại sinh ra chút cảm giác kỳ dị.
Hắn… muốn về nhanh để gặp Tô Nghiên thật sao?
Hình ảnh An Đồng nằm giữa vũng m.á.u luôn lởn vởn trong tâm trí hắn. Rõ ràng hắn từng mong cô c.h.ế.t đi, thế nhưng khi biết tin cô thật sự c.h.ế.t rồi hắn lại đau đớn khôn nguôi?
Tần Dạ Hoài vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-nhan-vo-toi/1899699/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.