“Thì ra là thế.” Tô Thương gật đầu cười nhẹ: “Trương Trọng Ngu, ông muốn trở thành Luyện Đan sư, luyện chế đan dược cổ sao?”
<
“Muốn!”
Hai mắt Trương Trọng Ngu lập tức bốc hỏa, ông ta kích động nhìn về phía Tô Thương, không nhịn được hỏi: “Điện chủ, ngài đồng ý truyền thụ phương pháp luyện chế cho tôi sao?”
“Cửu Chuyển Hồi Xuân Châm tôi còn có thể lấy ra chia sẻ với y dược của Dược Vương Điện, phương pháp luyện chế đan dược cổ đương nhiên tôi cũng sẽ không keo kiệt.”
Tô Thương cười nhẹ: “Chỉ là hiện tại ông không thích hợp. Khi nào có cơ hội tôi sẽ truyền thụ cho ông, nhưng tiền đề là phải có đủ đá năng lượng.”
“Đá năng lượng?” Trương Trọng Ngu nghi hoặc nói.
“Đúng vậy.”
Tô Thương nghiêm túc nói: “Hiện tại ông có thể thu thập đá năng lượng khắp nơi, càng nhiều càng tốt, tôi đảm bảo để ông có được năng lực luyện chế đan dược cổ.”
“Được.”
Trương Trọng Ngu kính sợ nói: “Điện chủ, thật ra lúc trước tôi đã phân phó cho Nhược Mộc để cậu ta bắt đầu thu thập, chắc hẳn bây giờ Dược Vương Điện có thể lấy ra mấy ngàn viên đá năng lượng.”
“Nhiều như vậy sao!”
Tô Thương vui mừng khôn xiết, cười nói: “Nhanh, lệnh cho người đưa đá năng lượng qua đây, tôi có công dụng lớn!”
“Vâng.”
Trương Trọng Ngu gật gật đầu nói: “Nhưng mà, điện chủ, Nhược Mộc chỉ vừa phân phó cho các y dược phân tán khắp nơi thu thập đá năng lượng, gửi đến đây thì cần một chút thời gian.”
“Ừm, tôi biết rồi, tôi có thể đợi đến khi đá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073078/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.