Trương Trọng Ngu cũng đã nghe về những điều này, buồn cười đồng ý
<
Ngay sau đó. Tô Thương đi về phía mật thất dưới lòng đất, còn Trương Trọng Ngu đi theo phía sau, không dám bước quá mức.
Vài phút sau, cả hai đến lối vào của mật thất dưới lòng đất. Tiêu Đình đứng gác ở cửa ra vào, một tấc cũng không rời, sau khi nhìn thấy Tô Thương thì cung kính chào hỏi: “Đại thiếu gia.”
“Ừm.” Tô Thương nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Đưa tôi đi gặp cha và ông nội.”
“Vâng.” Tiêu Đình đồng ý, đồng thời mở lối vào mật thất dưới lòng đất. Cả ba đi qua một lối đi tối tăm, rất nhanh đã đến mật thất dưới lòng đất.
Trước khi vào phòng, tâm trạng Tô Thương phức tạp, nghĩ đến thương tích của cha và ông nội, trong lòng khổ sở một hồi.
Dù anh có thể luyện chế Sinh Cốt đan, chữa lành vết thương cho cha và ông nội nhưng không ai có thể thay thế được nỗi đau mà cha và ông nội đã phải chịu đựng. Đau như tan xương nát thịt, nghĩ đến đã thấy khó chịu. Cha và ông nội chắc hẳn lúc này đang nằm trên giường đau đớn đến muốn chết phải không? Xương cốt đều nát hết cả rồi, chắc trằn trọc mãi, không thể ngủ yên được, Haizzz.
Tô Thương thở dài một hơi, tâm trạng chùng xuống, hai mắt hơi đỏ lên, đau lòng cho chuyện mà cha và ông nội gặp phải.
Đi vào mật thất dưới lòng đất, Tô Thương nhìn thấy có hai chiếc giường, cha và ông nội quả nhiên đang nằm trên giường.
Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073079/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.