Nhưng, bên kia không phát hiện được hình dáng của Đoan Mộc Lưu, hơn nữa,vị trí ban đầu mà Tô Thương đứng ở bên này, cũng biến mất tiêu luôn.
“Trước khi thiên nhãn theo sát, Tô đại thiếu gia Tô Thương nhà họ Tô không phải đứng ở bên này sao, bây giờ lại đi đâu vậy? Đoan Mộc Lưu cũng không thấy đâu, lẽ nào Tô Thương bị Đoan Mộc Lưu bắt đi rồi sao?”
Hoàng thượng nhíu mày, sau đó liền hạ lệnh: “Mở rộng phạm vi thiên nhãn, tìm cho trẫm tung tích của của Đoan Mộc Lưu và Tô Thương!”
Tin tức bộ môn không dám chậm trễ, nhanh chóng làm theo lời dặn dò của Long Hành Thiên.
Nhưng bọn họ đã tìm khắp cả mấy chục cây số, nhưng vẫn không phát hiện ra bóng dáng của hai người kia.
“Thời gian ngắn như vậy, hai người họ có thể đi đâu được chứ?”
Long Hành Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Tìm lại lần nữa, trẫm nhất định phải biết được tung tích của bọn họ, nhất định phải biết được tình hình của Tô Thương!”
“Tuân lệnh!”
Tin tức bộ môn bỗng vô cùng lo sợ, đáp lại bằng một giọng đầy run sợ, dùng hết sức mình điều khiển thiên nhãn,
Nhưng.
Tô Thương và Đoan Mộc Lưu không phải người bình thường, tốc độ di chuyển nhanh đến kinh người, thiên nhãn căn bản không theo kịp được.
“Đoan... Mộc... Lưu!”
Lúc này, vẻ mặt của Tây Dao trầm lại, lặng lẽ đọc tên Đoan Mộc Lưu một lần nữa, trong mắt tràn đầy sát ý: “ Ly trà sữa, tôi chỉ uống đúng một lần, cậu ấy nói muốn tặng đồ trang điểm cho tôi, tôi còn không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-o-thanh-pho-bat-dau-tu-tien/2073261/chuong-614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.