Nếu không phải nhờ mẹ chồng cố tình sắp đặt, có lẽ Lâm Mạn sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy Chu Hạ Nam, dù chỉ qua một cuộc gọi video.
Chiếc điện thoại bỗng trở thành thứ nguy hiểm. Lâm Mạn lúng túng nhận lấy, cố tìm một chủ đề để hỏi:
“Vẫn còn vài món nội thất chưa chọn. Anh thích phong cách nào không?”
Đây là lần đầu tiên họ nói chuyện sau khi cưới, cuộc đối thoại vừa lịch sự vừa lúng túng, như thể đôi vợ chồng mù quáng kết hôn thời xưa, lần đầu gặp mặt đối phương. Không, Lâm Mạn nghĩ, mối quan hệ của họ còn phức tạp hơn cả những cuộc hôn nhân mù quáng đó. Họ quen nhau, hiểu nhau, nhưng lại bị ngăn cách bởi vô số hiểu lầm không thể hóa giải.
Ở đầu dây bên kia, Chu Hạ Nam cũng tỏ ra nể mặt, hờ hững xoay camera, để lộ cảnh đẹp hùng vĩ của Cairns và những người bạn đam mê thể thao mạo hiểm. Sau đó, máy quay lại trở về gương mặt anh.
Da anh sạm đi một chút, trông thoải mái hơn trước:
“Anh đã hẹn với họ rồi. Trước tiên sẽ leo núi tuyết ở Thụy Sĩ, sau đó bay đến Kenya xem cuộc di cư của động vật. Còn việc trang trí nhà cửa, em tự quyết đi, anh không quan tâm.”
Đúng vậy, anh làm sao quan tâm những chuyện này. Mình đúng là lo chuyện bao đồng.
Có lẽ vì mặt cô cứng đờ, Lâm Mạn nghe thấy ai đó bên cạnh Chu Hạ Nam giải thích:
“Chị dâu, cuộc di cư của động vật chỉ diễn ra mỗi năm một lần. Chờ xem xong, bọn em sẽ ép A
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-song-o-buc-tuong-phia-nam/1183794/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.