Lẽ nào thầy nghi ngờ đây là giả?
Đừng mà… Cái này đúng thật trăm phần trăm, có thể nào còn thật hơn cả chữ ký tay của Tổng giám đốc Tập đoàn họ Tống được nữa sao?
Nói cho cùng, vẫn là do cô lười biếng.
Giấy xin nghỉ thực tập để về trường vốn dĩ phải báo cáo với chủ nhiệm, sau đó còn phải đến phòng nhân sự làm thủ tục và đóng dấu xác nhận. Nhưng mà… chẳng phải trước mắt cô đã có một con đường tắt sao? Hơn nữa, con đường tắt này còn là một nhân vật quyền cao chức trọng, chỉ cần một câu nói là có thể giải quyết tất cả.
So với việc mất công chạy qua chạy lại, cô thà trực tiếp tìm Tống Mộ Chi.
Dù gì thì ngày nào cô cũng gặp anh, nên không hề đắn đo mà chủ động hy sinh một nụ hôn, nhẹ nhàng lấy được chữ ký của anh.
Cô còn đang mải suy nghĩ thì thầy giáo bỗng vẫy tay, mở miệng nói:
“Thầy không nghi ngờ tính xác thực của giấy tờ này, em đừng căng thẳng.”
“Chỉ là trước giờ, những loại đơn như thế này đều được đóng dấu của đơn vị thực tập, đồng thời có chữ ký của người phụ trách. Không nói đâu xa, ngay cả những sinh viên khác từng thực tập ở Tập đoàn Tống thị trước đây cũng đều có dấu công ty.”
Nói rồi, thầy giáo nhìn cô đầy ẩn ý, mỉm cười:
“Nhưng đơn của em, ngoài chữ ký cá nhân ra thì lại được đóng dấu riêng.”
“……A.”
Cô đúng là quá sơ suất rồi!
Chẳng lẽ bây giờ còn phải gọi người đến chứng thực hay sao?
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-song-trong-binh-mat-tu-nho/2552778/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.