"Nhà anh không có ai, ba anh sợ không có ai chăm sóc anh, nên để anh qua Tết với em."
Thẩm Đề tiện tay đưa cho Lâm Tuế một cái thẻ ngân hàng, rồi đi vòng qua cô, vừa bê đồ vào văn phòng Lâm Tuế.
"Chuyện nhỏ thôi mà, chú Thẩm khách sáo quá."
Trên thẻ còn dán cả mật mã, khỏi cần phải hỏi nhiều, Lâm Tuế cười hì hì cọ cọ thẻ lên áo mình, sợ tay mình làm bẩn nó.
Phải nói người ta làm sếp quả nhiên khác biệt, khoản chu đáo này đúng là không chê vào đâu được.
"Dạo này thấy em có vẻ bận rộn, có gì cần anh làm không?" Thẩm Đề chủ động hỏi.
Hiện tại hắn bình thường hơn trước rất nhiều, ai nhìn cũng thấy hắn là một người đàn ông mang lại cảm giác an toàn.
Đúng là khác xưa nhiều lắm.
"Cũng không có gì." Lâm Tuế cất thẻ đi, "Lát nữa A Phục về, đang nghĩ có nên đi đón anh ấy không."
Thẩm Đề: "?"
Người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Sắc mặt Thẩm Đề hơi thay đổi, "Anh ta về làm gì?"
Lâm Tuế liếc hắn một cái, "Nói gì vậy, anh ấy là thành viên công ty, về thì còn làm gì được nữa?"
"Hừ, đi lâu như vậy, anh còn tưởng anh ta về nhà thừa kế gia sản rồi chứ." Thẩm Đề hừ lạnh.
Hắn hơi dỗi, "Tuế Tuế ~ anh ta bỏ việc không lý do mấy tháng trời!"
Lâm Tuế giơ tay ra hiệu ok với hắn, vẻ mặt kiểu tôi hiểu mà.
"Yên tâm yên tâm, tôi đã đòi tiền anh của anh ấy rồi, chuyện này thôi đừng nhắc nữa nhé."
Khóe miệng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-streamer-bang-nhan-sac-donate-di/2900479/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.