Tôi Thấy Bình Minh Trên Môi Em
_Quỳnh Chi_
Chap 18. Tập Sống Không Có Cậu
"Cần bao nhiêu nắng để khô cạn một dòng sông? Cần bao nhiêu mưa để cuốn trôi một sa mạc?"
Đọc sách, đã từng nghe câu nói ấy. Khá trừu tượng, không phải ngày một ngày hai mà hiểu được. Vốn dĩ, người có thể hiểu ngay một câu văn khi mới đọc, mới là người có hứng thú với văn học và có khả năng cảm nhận văn thơ tốt.
Ju dĩ nhiên là có thể hiểu, không chỉ hiểu mà còn hiểu rất rõ, song, vẫn không sao thấm nhuần tư tưởng ấy.
Đến nay, Ju đã có thể hiểu hết ý nghĩa, cũng như đã dần dần thấm nhuần, dần dần thấy thật đúng. Bạn cho là, đọc một câu nói mà đi nghiền ngẫm một thời gian dài thì đúng là quá vô ích? Nếu thật sự là vậy, bạn nên thay đổi suy nghĩ đi nhé. Vì mỗi câu văn, đều cho ta một triết lí ở đời.
Để tôi giải thích cho bạn nghe nhé, ý nghĩa câu nói ấy đó.
Thực ra cũng rất đơn giản, một dòng sông, hay một sa mạc, nó đã gắn liền với đất, đã từng giờ từng ngày nước chảy cát bay, dù bao nắng bao mưa, cũng không thể xóa sạch dấu vết. Giống như bộ não con người, khi đã khắc sâu hình ảnh nào đó, đều sẽ mãi mãi không thể quên, cho dù đã cố không nghĩ tới.
Đó chính là hai từ: Kí ức!
Trước đây, Ju cho rằng, không có gì là không thể quên, huống chi khi nghe cô bạn đọc tiểu thuyết ngôn tình: "Tôi không thể quên được em..." vân vân, Ju
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thay-binh-minh-tren-moi-em/1655205/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.