Và sau sự kiện “dạy heo tập đọc” hùng vĩ đó, tôi phải công nhận một điều rằng, tuy loại heo đúng là có thể đứng bằng hai chân, trông nhà nhưng việc đọc lại là việc không thể, nó chỉ có thể kêu “éc éc, ụt ịt” ngoài ra thì chẳng có gì khác.
- Này cái cô kia, chờ tôi với!
Cái giọng và cái điệu bộ vừa nghe đã biết là của ai, cái giọng nói của tên này cũng đã được in sâu trong tâm trí của tôi rồi, vì nó chẳng khác gì “tiếng gọi của tử thần” cả.
- Này, tôi bảo cô chờ tôi cơ mà!
Thần chết ơi, xin ông, thôi đi, cái tên phim ”nụ hôn thần chết” đúng là lừa tình mà. Nếu như chỉ là nụ hôn thôi thì sao thần chết lại phải vác theo cái rìu to đùng đi bên mình để làm gì thế? Vật trang trí à?
- Cô bị điếc à?
Và cái móng heo lại nắm lấy vai tôi mà xoay người tôi lại 180 độ.
- Ủa? Cậu là ai vậy? Tôi có quen cậu sao?
- Cô bị đập đàu vào đâu xong mất trí nhớ hay là lại trúng gió độc rồi?
Có nhà ngươi bị đập đầu thì có, có nhà ngươi trúng gió độc thì có. Đừng có trù ẻo người khác như thế chứ.
- Tôi không có quen cậu thật nha, cậu là ai ấy nhỉ?
- Tôi ngồi cùng bàn với cô đó!
- À, cậu là thằng điên đó hả?
- Cái gì mà thằng điên?
- Ủa? Vậy không phải hả?
- Tất nhiên là không!
- Thế thì tôi không quen cậu rồi!
Tức chết ngươi đi, thật sự là không muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-the-toi-ma-khong-lam-cho-co-yeu-toi-thi-toi-khong-mang-ho-tran-nua/2592819/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.