Ở trong khoang tầu
-Nè đừng có động vào! _Quỳnh hét lên
-Cái này mà gọi là thức ăn sao? _VAnh trề môi
-Xí, cậu làm dk ko mà chê? _Quỳnh tức, nó làm đồ ăn ọi ng nhưng chẳng những ko dk khen ngợi mà lại bị chê kịch liệt như thế này
-Cái này quá mặn, cậu chưa ì chính sao?
-Trời ơi, sao mà ăn dk? _Thành kêu ca
Con nhỏ đi cùng bọn nó vừa ăn vào xong cũng chạy biến ra ngoài, nôn thốc nôn tháo
-Cái con nhỏ này, muối chết hả? Dám nôn đồ ăn tôi nấu
-Cậu thôi đi, đồ ăn cậu nấu ăn làm sao dk, nè trứng chưa chín kìa, lại còn cái này nữa….
-VIỆT ANH! _Quỳnh gằn giọng
-Hả? _cậu tl
-Cậu…
-Ì vậy?
-…có biết ở trong này có dao ko?…
-Ôh có chứ, sao vậy_ VAnh vẫn ngây ngô ko nhận ra nguy hiểm đang cận cề
-Có cả thớt nữa…
-Tất nhiên rồi, bếp mị ko có dao và thớt
-Nhưng hiện tại thì trên thớt ko có thức ăn…
-Uk, thì sao?
-…mà mình lại muốn chặt ngay 1 thứ ì đó. Ngay bh…
-Hả? VA nhìn sang, Quỳnh đang cầm con dao, mặt thì đỏ lại vì tức
-HA ha tớ ra ngoài đây ha ha …_VAnh phải biết điều ngay lập tức, biến ra khỏi nơi này, và khi đi ra ko quên nói
-Cậu là mẹ của sư tử Hà Đông
-Có thức ăn à? Ì đây? _Vũ từ trong đi ra, nếm thử món do Quỳnh làm thì ngay lập tức
-ỌE ọe, cái quái ì thế này, ai làm đây, chết tiệt….Vũ nhăn nhó
-Các cậu biến hết ra ngoài cho tôi! _Quỳnh hét lên, vì mọi ng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thich-cau-roi-day/1617489/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.