-THế rút cuộc là chuyện ì mà mày tả tởi thế này? _Thành tò mỏ hỏi Vũ
-Chuyện khỉ ì, là nhỏ slave của tao chứ ai, nhỏ khùng đó, hết chuyện này đến chuyện kia. Mệt quá
-Cái ì, là nhỏ đó sao, ha ha mày bị nó dìm sao ha ha, thế nhỏ làm ì mày
-Bắt t học
-Ha ha ha ha ha…….._Thành ôm bụng cười nắc nẻ như mới từ Châu quỳ ra.
-Mày có im ngay ko hả thằng kia, t chém chết h đấy. _ Vũ quát nhưng Thành vẫn cười ha hả
-Thầy _VŨ gọi
-Dạ! (ôi ôi ông này sợ qua rồi, dạ mới đau chứ lị)
-Số của viện tâm thần là bao nhiêu thế?
- Để làm ì thế?
-Để nhồi thằng hâm này vào chứ còn làm cái ì nữa, hâm nặng rồi, quả này có lẽ ko cứu chữa dk!
-Thằng cu ngu ngốc! ha ha _Thành vẫn ko thể ngưng cười, Vũ nhà cậu mị bị 1 con nhỏ làm khó sao? Chuyện nực cười nhất quả đất.
Về nhà.
Vy đang ngồi học, phải cố kiếm thêm vài cái giấy khen về cho papa nghịch, quyết tâm.
Vũ về thì nó lại gọi cậu vào học, lần này cậu quyết định phải chơi ra trò, hà hà, cậu nở 1 nụ cười nửa miệng.
-Thôi vào phòng tôi học cho tiện, ở mãi ngoài phòng sách, k thích
-Tùy _nó ôm đống sách vào phòng cậu
-Ngồi đây đi! Cậu ngồi đây đi ha ha _Vũ tận tình đón tiếp. Nó ngồi xuống chưa đầy 1’ thì
-Cái qoái ì dưới ghế đây? _đứng phắt dậy nhìn ghế
- Hà hà 1 chút gai của cây xấu hổ thôi mà
-Cậu dám…tên đầu gà đáng ghét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-thich-cau-roi-day/1617501/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.