Edit: Sa
[47] – Không tự giác
Cuối tháng sáu, một tối nọ, tắm rửa xong, tôi đắp mặt nạ rồi leo lên giường chơi điện thoại, chơi khoảng hai tiếng thì có cuộc gọi video. Tôi mở ra xem, đó là nhóm chat của tôi và đám bạn. Tôi đã quên tối đó chúng tôi gọi cho nhau để làm gì, đến khi tắt video, tôi lại nhận được cuộc video của 187, khi ấy đã gần mười một giờ.
Móng Heo Nhà Em muốn trò chuyện video cùng bạn, “Đồng ý” hoặc “Từ chối”. Tôi chột dạ hắng giọng, sửa sang tóc tai, ngồi nghiêm chỉnh rồi bấm “Đồng ý”.
Cuộc gọi được kết nối, đồng chí 187 hiện ra trên màn hình. Anh vừa tắm xong, mặc cái áo thun ngắn tay màu xanh, mái tóc ngắn cũn ướt nhẹp, đang cầm khăn lau tóc.
Tôi hỏi: “Anh vừa tắm xong ạ?”
“Ừm.” Giọng 187 nghe không được vui lắm, “Em tắm chưa?”
“Rồi.”
Có vẻ như đàn ông lau tóc rất có lệ, 187 quẹt quẹt vài cái rồi thôi, anh bỏ khăn xuống, nhìn tôi: “Mới nãy làm gì thế?”
Tôi: “Tán dóc với đám bạn ấy mà.”
187 cực kỳ điềm nhiên hỏi: “Bao lâu?”
Tôi lúng túng: “Tầm hai tiếng.” Tôi sợ anh không vui, bèn giải thích: “Bạn em gặp chuyện buồn nên tâm sự hơi lâu.”
187 không hỏi vấn đề ấy nữa, hỏi tiếp: “Hôm nay đã làm những gì thế?”
“Ăn, ngủ, viết truyện.” Tôi răm rắp trả lời, thành thật bổ sung, “Sẵn tiện nhớ anh.”
187 cười, tôi có thể cảm nhận rõ rệt anh vui lên nhiều. Anh nói: “Ngoan quá.”
Tôi thầm thở phào, cũng cười.
Chúng tôi tán dóc với nhau, thoáng chốc đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-va-nguoi-ay-cua-toi/291185/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.