◎ Đại ca, chúng ta có thể chọn một con đường sống để đi không? ◎
Edit: Kidoisme
Đến cuối thị trấn, một gốc cây thô cao chót vót đập thẳng vào mắt đám người.
Cái cây không biết đã nằm bao nhiêu năm trong thị trấn, thân cây to, ít nhất năm sáu người đàn ông ôm mới vừa.
Rễ cây đầy rêu chôn sâu dưới lòng đất, hấp thụ chất dinh dưỡng để toả ra những nhánh cây khổng lồ.
Thoạt nhìn rất tươi tốt, rất đồ sộ.
Dưới chân cây có một tấm biển, trên đó viết: Bồ Đề.
Từng quả quả đầy màu sắc rực rỡ treo leo, vài cành cây buộc dải ruy băng cầu nguyện màu đỏ cùng một chiếc chuông nhỏ bằng đồng thắt cuối, có lẽ tiếng chuông buổi tối là do nó phát ra.
Chú hai và những người khác bắt đầu hành động, trèo lên cây hái quả.
Trái cây hái được chia cho mọi người.
Lấp đầy bụng xong, chú hai và đội ngũ đi đến bãi tha ma ở vùng ngoại ô.
Sáu người còn lại tìm kiếm bộ xương khô trong thị trấn, dự định điều tra manh mối từ nó.
Thị trấn không lớn, Cao Dã sắp xếp hai người một nhóm chia nhau hành động.
Mỗi nhóm chịu trách nhiệm kiếm một con phố, miễn là bộ xương khô vẫn còn trong thị trấn thì không lo chuyện không tìm ra nó.
Dịch Thu Bạch cẩn thận xuyên qua cửa hàng giấy.
Chún sắc như lưỡi dao, chỉ cần vô ý một chút là sẽ cắt đứt da thịt.
Đột nhiên có người hét lên: "Đến đây, tôi tìm thấy nó rồi!"
Cao Dã đứng đối diện nhanh chóng chạy về phía con phố khác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-xuyen-thanh-virus-he-thong/208993/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.