Tôi cho rằng chỉ là gặp mặt bình thường, ngày hôm sau nhìn thấy Trần Tố ở bên ngoài khách sạn Sheraton, cô ấy mặc một thân lễ phục màu vàng nhạt, tóc xoăn được quấn lên một cách tinh tế, mà tôi áo phông trắng với quần đùi, đến trang điểm cũng chưa làm.
Trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác không xác định.
Trần Tố thân thiết quàng lấy cánh tay tôi, kéo tôi vào trong bàn.
Trong sảnh lớn tới lui đều là tây trang giày da cùng với mùi hương trên lễ phục của những vị khách nam nữ lướt qua, tôi đi vào, liền nhận lấy không ít ánh mắt kinh ngạc cũng nhưng lời bàn luận sôi nổi. Trần Tố ở một bên cười, “Chị Thanh Ly, chị thật sự rất có sức quyến rũ, mọi người đều đang nhìn chị.”
Tôi xấu hổ cười, không nói gì. Đúng vậy, mọi người đều đang nhìn tôi, nhìn đứa ngu ngốc mặc áo phông trắng cùng quần đùi đến tham gia buổi gặp mặt của giới thượng lưu.
Tôi vẫn luôn không rõ Trần Tố vì sao muốn cho tôi đến cùng cô ấy tham gia buổi gặp mặt này, cho đến tận khi đi vào bên trong nhìn thấy Cố Phạn Hi.
Anh mặc một thân tây trang màu đen, nhìn từ phía xa, trông như một con hải âu, ổi bật trong nhóm người, khoảng cách quá xa, tôi nhìn không rõ được vẻ mặt của anh, chỉ nhìn được duy nhất khóe môi đang mím chặt của anh.
Bên người anh có một người phụ nữ, váy dài màu đỏ, tóc đen dài thẳng, mỗi một hành động đều thật ưu nhã, tôi nhận ra đây là hoa đán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-yeu-anh-anh-nho-nhung-co-ay/2517499/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.