Trở về ký túc xá tôi nhào lên giường lấy chăn quấn chặt mình, ba đóa hoa khôi thấy thế nhao nhao nhảy lên đến an ủi hỏi, tôi không rên một tiếng không trả lời vấn đề của bọn họ, các cô ấy bất đắc dĩ chỉ có thể rút lui. Cơn buồn ngủ dần kéo đến, tô tiến vào mộng đẹp.
Đêm nay tôi mơ rất nhiều, mơ thấy rất nhiều người.
Trong mơ tôi và ông chủ Ngôn đang vui đùa ầm ĩ trong phòng, tôi tranh cãi ầm ĩ muốn hôn anh ta, ông chủ Ngôn thẹn thùng gật đầu nhắm mắt lại, tôi vui sướng vô cùng chu môi nhào lên, lúc sắp chạm đến môi hồng của anh ta, mặt ông chủ Ngôn đột nhiên biến thành Ngôn Đậu Đậu, cậu ta hoảng sợ kêu la đòi mẹ đòi mẹ. tôi chỉ vào mình hỏi cậu ta, vậy chị làm mẹ em được không, Ngôn Đậu Đậu không để ý đến tôi, cứ khóc nức nở đòi mẹ, tôi vừa định mắng Ngôn Đậu Đậu: mẹ em không cần me nửa rồi!
Hoàn cảnh lại nháy mắt thay đổi đến một lễ đường xa hoa thiên liêng, chú rễ soái khí không thể nghi ngờ chính là ông chủ Ngôn, dáng người anh ta cao ngất anh tuấn trong khuyu tay dắt theo một cô gái, cô gái đưa lưng với tôi, tôi không nhìn rõ dáng vẻ của cô ta, tôi từng bước một đi về phía cô ta, đột nhiên Ngôn Tô Kính xuất hiện trước mặt tôi ngăn cản lối đi của tôi, mặt câu ta không biểu cảm tuyên bố: “Cô đã bị chú nhỏ ruồng bỏ.”
Tôi tiện tay lấy cây chồi bên canh, tức giận đánh về phía
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/toi-yeu-nhan-dan-te/1990771/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.