"Chị?"
"Chị làm gì ở đây vậy?"
Không phải ảo giác. Đó là ai?
Trông thấy đôi mắt mê ly và hai cánh môi tái nhợt của Erika, người vừa đến hoảng hốt. Cậu chạy đến, tháo chiếc khăn choàng và quấn lên cổ của Erika, quấn thật cẩn thận và kín mít, lớp khăn cao đến mũi, dày rộng và ấm áp. Nhưng Erika vẫn chưa phản ứng lại, cô cứ nhìn chòng chọc về phía trước, mắt không có tiêu cự như đang chìm vào dòng suy nghĩ.
"Chị ơi?" Cậu lo lắng gọi, nhưng cô không trả lời.
Lần đầu tiên, cậu nhìn thấy người phụ nữ cao ngạo kia suy sụp đến thế này.
Người đó nắm lấy bàn tay Erika. Chúng lạnh như nước đá và run lẩy bẩy khiến cậu sửng sốt. Cậu cởϊ áσ ngoài, khoác lên vai chị và cài một vài nút áo. Trông chị lúc này cứ buồn cười thế nào, hai tay áo nằm bẹp lên đùi, mà hai tay chị thì nằm dưới lớp vải, cứ như chị đang bị đống quần áo quấn lấy vậy.
Nhưng chị vẫn đang run lên, có lẽ vì lạnh.
Người đó chạy ra khỏi công viên, nhanh chóng đến một tiệm bánh mà cậu đi ngang vừa nãy và mua một túi bánh dưa gang còn nóng hổi.
Chị thích ăn bánh dưa gang.
Khi cậu trở về, chị ta vẫn ngồi y nguyên như lúc cậu chưa đi, không động đậy, mắt cũng không thèm chớp, nhìn về một khoảng vô định, xuyên qua cả thân ảnh cậu.
Cậu chạy bộ đến gần, tính ngồi bên cạnh chị nhưng lại thấy không khéo, đắn đo một hồi, cậu quyết định ngồi bệt xuống đất, phía đối diện chị. Tầm nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tokyo-revengers-nhung-ngay-hoan-luong-cua-sano-erika/1721541/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.