Sắc trời dần dần tối, Giang Doãn Chính ngồi ở trước bàn làm việc của mình, hai chân thon dài gác lên mặt bàn, anh đang dùng laptop trước mặt, trên màn hình là những đồ thị xanh xanh hồng hồng đang lên xuống. Gạt tàn thuốc bên cạnh đã ngập đầy.
Người không biết thì cho rằng anh đang nhìn những đồ thị kia, thật ra thì chỉ có chính anh hiểu, kể từ lúc chiều tình cờ gặp được Thẩm Tâm Tinh cùng người đàn ông kia ở quán ăn, tim của anh giống như có lửa đang thiêu đốt, làm sao cũng không dập tắt được, ngay cả những con số đã từng hấp dẫn anh nhất cũng không thể làm anh bình tĩnh lại.
Cô từ chối ở bên anh, chính là vì người đàn ông kia sao? Nhưng người đàn ông kia là anh rể của cô, cô còn không từ bỏ hi vọng sao? Huống chi người ta đã có cả con rồi.
Anh đương nhiên hiểu rõ cô như lòng bàn tay. Chỉ cần anh sẵn lòng, tổ tông mười tám đời nhà cô cũng có thể đào ra. Lúc đầu thuê cô làm thư ký, anh đã cho người điều tra rõ ràng. Công ty của anh sao có thể tùy tiện để một người thân phận không rõ ràng vào làm việc chứ?
Cho nên, anh biết, người đàn ông cô gọi là anh rể đã từng theo đuổi cô nhiều năm, cũng biết tiền lương của cô những năm nay hầu như tất cả đều gửi về để chị gái và hai đứa cháu ngoại trai có bệnh tim bẩm sinh chữa trị. Mẹ nó, chưa từng thấy qua cô gái nào ngu như vậy, đần như vậy, một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-ac-ma-qua-yeu-vo/1887071/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.