Mộ Thiên Thanh âm thầm cắn răng, tiến lên một bước, liếc nhìn Hình Thiên nói: "Sếp Mộc, hôm nay tới đây thôi, các đồng nghiệp đều rất mệt mỏi. . . . . ."
Hà Tuấn và Lý Dược có chút kinh ngạc cử động của Mộ Thiên Thanh, mặc kệ người phía sau màn là ai, vì truy xét một vụ án cô cũng có thể liều mạng, thế nhưng hôm nay không ủng hộ?
Trong ánh mắt Mộ Thiên Thanh chứa đựng cầu xin, ánh mắt Thượng Quan Mộc hơi thay đổi, từ lúc bắt đầu càn quét phố Phong Hoa, suy nghĩ của cô cũng đã không tập trung, anh biết trong lòng cô vẫn còn ở để ý đến chuyện mấy tấm hình. . . . . .
Thượng Quan Mộc khe khẽ thở dài trong lòng, cuối cùng không đành lòng, quay lại ánh mắt nhìn về phía Hình Thiên, lạnh nhạt nói: "Cũng chỉ là chuyện hiểu lầm, nếu là Lãnh Thiếu đãi khách, vậy cũng không có gì điều tra!"
Hình Thiên vội vàng lên tiếng cảm ơn, sau đó tiễn mọi người đi ra ngoài, trên mặt anh ta nở nụ cười mềm mỏng mãi cho đến khi xe Thượng Quan Mộc lái qua góc đường mới dần dần thu lại, đáy mắt lại có chút thất vọng. . . . . .
Vốn là hôm nay cho rằng lão đại sẽ có cơ hội đối đầu trực tiếp với Thượng Quan Mộc, nhưng hiển nhiên anh ta đánh giá cao ngạo khí của Thượng Quan Mộc . . . . . .
Hình Thiên quay người lại, đi vào đại sảnh, trực tiếp đi lên lầu cuối.
Đôi tay Lãnh Tĩnh Hàn ôm ngực, hơi dựa vào bàn làm việc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-yeu/406855/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.