Mộ Thiên Thanh khẽ cúi thấp đầu, từ lúc bắt đầu kết thúc công việc, hai người vẫn im lặng, cô muốn giải thích nhưng cuối cùng cũng không nói điều gì, dù sao Lãnh Tĩnh Hàn không có làm gì cô, nhưng cũng. . . . . .
Thượng Quan Mộc nhìn bộ dạng Mộ Thiên Thanh, âm thầm khẽ thở dài một tiếng, anh không muốn ép buộc cô, theo tính tình của Thiên Thanh, tối ngày hôm qua chắc hẳn cục diện không có xảy ra chuyện gì không thể thu xếp, nếu không, cô sẽ không từ bỏ ý định.
Anh muốn nghe cô giải thích cũng chỉ là sau khi anh thổ lộ đi mua say thôi!
"Thời gian không còn sớm, đi về nghỉ ngơi đi!" Giọng nói Thượng Quan Mộc êm ái mang theo tiếng thở dài.
Mộ Thiên Thanh chậm rãi ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt dịu dàng của Thượng Quan Mộc, không lạnh lẽo giống với lúc càn quét vừa qua, lúc này anh dịu dàng giống như thiên sứ, "Thượng Quan. . . . . ."
Thượng Quan Mộc khẽ mỉm cười, nói: "Anh muốn nghe em giải thích rõ ràng nguyên nhân, nếu như. . . . . . em chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, anh sẽ không ép buộc em, nhưng em nợ anh một lời giải thích!"
Mộ Thiên Thanh hơi nhếch môi, từ lúc ban đầu ở trường học, Thượng Quan Mộc đã như vậy, lúc cô cần luôn xuất hiện bên cạnh cô, anh là một tồn tại dịu dàng!
"Trở về đi!" Thượng Quan Mộc giơ tay lên, gõ nhẹ trên trán Mộ Thiên Thanh, nhìn cô che trán có chút tức giận, khóe miệng nở nụ cười xấu xa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-cung-chiu-vo-yeu/406854/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.