Lương Thần nói lời này, thím Lâm và tài xế đứng ở một bên cùng nhau lui về sau một bước.
Sau đó, thím Lâm mới đánh bạo, giải thích: “Thần thiếu gia, tôi chỉ là......”
“Được rồi, hôm nay tôi không có thời gian nghe các người nói những chuyện này, đi ra ngoài thì đi ra ngoài, tôi cũng chưa nói không cho Hảo Hảo ra cửa, các người theo cùng là được rồi. Các ngươi đi về trước đi.” Lương Thần phất phất tay, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo: “Em theo tôi đi xuống dưới lấy xe.”
......
Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo ngựa quen đường cũ tìm được phòng bao của Túy Tiên Lâu, phục vụ nâng tay lên, gõ gõ cửa, rất nhanh cửa liền bị Từ Dung kéo ra, trong nháy mắt ánh mắt anh ta dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo.
Hôm nay Cảnh Hảo Hảo ra cửa, vốn nghĩ đến chính là cùng thím Lâm mua vài thứ, cho nên mặc có vẻ tùy ý, nhưng mà Từ Dung lại vẫn nhìn chằm chằm.
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, anh ta chỉ nhìn một nửa mặt, nhưng lại vẫn có thể cảm giác được khí chất xuất chúng và dung nhan xinh đẹp của cô gái trước mặt này.
Qua một lúc lâu, Từ Dung mới hồi thần, đặc biệt nhiệt tình tránh người ra, nói: “Nhanh chóng tiến vào.”
Sau đó, còn tự mình kéo một cái ghế dựa ra cho Cảnh Hảo Hảo: "Ngồi.”
Cảnh Hảo Hảo cúi đầu, nói một tiếng “Cám ơn”, tự nhiên hào phóng ngồi xuống.
Từ Dung ngồi ở bên cạnh Lương Thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cảnh Hảo Hảo, càng xem càng cảm thấy Cảnh Hảo Hảo xinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863292/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.