Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm sợi dây chuyền, thật lâu sau ánh mắt cũng không có chớp một chút, thẳng đến anh nghe được phía sau truyền đến tiếng giày cao gót của Kiều Ôn Noãn, anh liền nhanh chóng nắm chặt sợi dây chuyền trong tay, mang theo điếu thuốc, chậm rãi hút.
Kiều Ôn Noãn đứng ở bên người Thẩm Lương Niên, nửa ngày cũng không có mở miệng, cô thật cẩn thận đánh giá Thẩm Lương Niên vài lần, mới lên tiếng, nói: “Lương Niên, anh suy nghĩ chuyện gì vậy?”
Thẩm Lương Niên vẫn không có lên tiếng, anh vẫn hút thuốc xong, mới chậm rãi quay đầu, nhìn Kiều Ôn Noãn, giống như long trời lở đất hỏi:“Tiểu Noãn, hôm nay em là cố ý đi?”
Thần thái Kiều Ôn Noãn lập tức liền ngây ngẩn cả người.
“Tiểu Noãn, em đã sớm nhìn thấy Hảo Hảo vào cửa hàng này, cho nên mới mang tôi đến cửa hàng này, em là cố ý làm ra tình cảnh chúng ta cùng một chỗ ở trước mặt cô ấy, đúng không?”
Đáy lòng Kiều Ôn Noãn, trong nháy mắt liền khẩn trương, ngay tại lúc cô không biết chính mình nên mở miệng giải thích hay không, đột nhiên cô liền như kỳ tích trấn định lại, nhìn Thẩm Lương Niên, gật gật đầu, nói:“Đúng vậy, em là cố ý. Nhưng em sai sao?”
Thẩm Lương Niên lập tức nghẹn lời, anh có chút không biết chính mình nên nói cái gì.
Hai năm, cô không danh không phân đi theo anh đủ hai năm, cô rõ ràng ghen tị, lại phải liều mạng ngụy trang che dấu, khiến cho chính mình thoạt nhìn rất hào phóng.
Hiện tại anh và cô ta đã nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863415/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.