Editor: May
Lương Thần mấy máy môi, đứng lên, đi nhặt thuốc mỡ ở một bên lên, một lần nữa nặn ra một chút, bôi lên cổ tay Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng muốn tránh đi, nhưng lúc này cô đã không có một chút khí lực, cuối cùng cũng chỉ hợi động, mặc kệ Lương Thần.
Thuốc mỡ lạnh lẽo, theo cổ tay sưng nóng của cô, truyền đến đáy lòng của cô, cũng làm lòng cô lạnh như băng.
Lương Thần bôi xong, muốn ôm Cảnh Hảo Hảo lên giường, Cảnh Hảo Hảo lại giãy dụa ngồi dậy, giọng nói có chút khàn khàn nói: “Tôi đi tắm rửa.”
“Nghỉ ngơi chút nữa đi.”
“Tôi đi tắm rửa.”
Cảnh Hảo Hảo giống như là một cái máy, lại lặp lại một lần nữa.
Lương Thần dừng trong chốc lát, cánh tay liền buông lỏng cô ra, Cảnh Hảo Hảo không dừng lại chút nào liền xoay người, khập khiễng đi vào trong toilet.
Tiếng nước chảy ào ào trong toilet nửa ngày, Cảnh Hảo Hảo vẫn không đi ra từ bên trong, lúc này Lương Thần mới ý thức được thời gian qua đã lâu, liền nhịn không được đi đến trước cửa phòng tắm, gõ gõ cửa: “Hảo Hảo?”
Bên trong vẫn là tiếng nước ào ào như trước, không có giọng nói Cảnh Hảo Hảo truyền ra.
Đáy lòng Lương Thần mạc danh kỳ diệu có một chút khẩn trương, anh lại dùng sức gõ cửa vang ầm ầm lần nữa: “Hảo Hảo? Em tắm xong chưa?”
Vẫn không có giọng nói Cảnh Hảo Hảo truyền ra, tiếng nước cũng không có dừng lại.
Cũng không biết xảy ra chuyện gì, đáy lòng Lương Thần liền hiện lên một tia dự cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863762/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.