Editor: May
Ban đầu Lương Thần có chút không phản ứng kịp những lời này của cô là ý gì, còn thay cô sửa sang lại váy ngủ một chút, lúc đang chuẩn bị để cho cô lên giường ngủ, ngón tay anh mới hơi dừng một chút, ngẩng đầu, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, hậu tri hậu giác hiểu được, lời cô vừa mới nói, rốt cuộc là ý tứ gì.
Cho dù là rửa như vậy, tôi cũng cảm thấy không có rửa sạch sẽ...... Cô đây là đang nói anh làm dơ cô, là đang ghét bỏ anh bẩn?
Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo: “Em cảm thấy chúng ta cùng một chỗ làm chuyện này rất dơ bẩn?”
Cảnh Hảo Hảo mím môi, không nói tiếng nào.
Cô trầm mặc như vậy, làm cho cơn tức cả người Lương Thần càng lớn hơn nữa, hôm nay tất cả mọi chuyện phát sinh, đã xa xa vượt qua điểm mấu chốt của anh, nếu đổi lại trước đây, anh đã sớm giết chết người phụ nữ này, hiện tại anh vì cô, lặp đi lặp lại nhiều lần giảm điểm mấu chốt của mình xuống như vậy, cô lại được một tấc lại muốn tiến một thước không thôi!
Lương Thần chỉ vào Cảnh Hảo Hảo, bởi vì phẫn nộ, trên mặt anh mang theo ý cười: “Đối chọi với tôi đúng không? Nháo từ bên ngoài vào trong nhà, náo loạn cả đêm, còn chưa đủ có phải không?”
Lương Thần chỉ cảm thấy đáy lòng có một cỗ khí, hoàn toàn không có chỗ phát tiết, anh lui hai bước, nâng chân lên, đạp lên trên bàn trà, bàn trà hung hăng chuyển tới phía trước, đồ trên đó, rơi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/863766/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.