Editor: May
Lương Thần ngẩng đầu, nhìn lướt qua Linh Mộc tiên sinh, đáy mắt mang theo một chút cao ngạo khinh thường, giọng nói thản nhiên: “Không, Linh Mộc tiên sinh, ngài hiểu lầm, tôi là đang uy hiếp ngài.”
Sắc mặt Linh Mộc tiên sinh, nháy mắt trở nên trầm thấp xuống.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua người đàn ông đứng thẳng bên cạnh.
Người quay chung quanh bọn họ, trong các đôi mắt phát ra một chút hung ác, giống như hận không thể lập tức tiến lên, xé nát Lương Thần.
Lương Thần giống như không có phát hiện, anh vẫn ung dung đứng ở tại chỗ như trước, nhìn Linh Mộc tiên sinh trước mặt, tiếp tục nói: “Tôi là một người Trung Quốc, ở trên địa bàn Linh Mộc tiên sinh, tôi tự nhiên không thể chống lại với Linh Mộc tiên sinh, nhưng Linh Mộc tiên sinh, xin tin tưởng tôi, tôi có thể tùy tùy tiện liền làm cho sự nghiệp gia tộc Linh Mộc, không kiếm được chút gì ở Trung Quốc!”
Người quay chung quanh, có người đã muốn dùng tiếng Nhật mắng ra lời thô tục, thuận tiện lấy súng từ bên hông ra.
Ca cơ trên vũ đại, huấn luyện rèn luyện hàng ngày vô cùng tốt, đối mặt với một phòng có thể sắp phát ra huyết tinh bạo lực, không có chút sợ hãi, thanh tuyến mềm mại y nha nha hát xướng.
Không khí trong phòng, tựa hồ có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Cảnh Hảo Hảo nhìn nòng súng tối như mực chung quanh, nghe được tiếng lên đạn truyền đến cao thấp không đều liên tiếp không ngừng, trong lòng bàn tay nháy mắt tràn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-doat-tinh-gianh-lai-vo-yeu/864501/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.