Edit: V.O
Lúc Đỗ Thiên Mỹ đỡ một con ma men, đi ra từ trong thang máy, đã nhìn thấy cảnh như vậy.
"Niệm Niệm, cậu không sao chứ..."
Đỗ Thiên Mỹ đi nhanh về phía Cố Niệm.
Nhưng, lúc cô nhìn thấy người Cố Niệm ói ra là ai, cả mặt mũi đều trắng bệch: "Bạch, Bạch Thận Ngôn... Bạch gia..."
Sắc mặt Bạch Thận Ngôn, từ trắng biến thành đen.
Y ra sức kéo Cố Niệm từ trên thân mình xuống. Sau đó, dùng tốc độ nhanh nhất, cởi áo vest giá trị xa xỉ, ném mạnh xuống đất, đi nhanh ra phía ngoài.
Tuy động tác liền mạch khuôn sáo, thoạt nhìn có cuồng khốc bá đạo. Nhưng, vẫn có thể nhìn ra nội tâm hỗn loạn từ bước chân hỗn loạn của y.
"Bạch gia!"
"Bạch gia!"
...
Cấp dưới kịp phản ứng, nhanh chóng đuổi theo.
Trong đại sảnh, nhất thời lại yên tĩnh.
Mà Cố Niệm - đầu sỏ gây nên chuyện này, lúc này lại nằm trên đất, ngủ.
"Cố Niệm, con nhỏ chết tiệt này, mau tỉnh lại cho mình! Cậu có biết không, vừa rồi... cậu…đã đắc tội ai..." Đỗ Thiên Mỹ nắm Cố Niệm lên, lắc lư vài cái.
Kết quả, đối phương ngủ như lợn chết, gió táp mưa sa cũng không tỉnh.
...
Bạch Thận Ngôn ngồi xe trở về.
Dọc theo đường đi, trong xe không ai dám nói chuyện, không khí cực kỳ đè nén.
Bởi vì Bạch gia bọn họ, giống như là một tòa núi lửa sắp phun trào, ai cũng không muốn làm vật hi sinh, bị nham thạch nóng chảy hòa tan vào lúc này.
Cho đến khi xe lái vào nhà Bạch Thận Ngôn, dieendaanleequuydoon – V.O, mới có người can
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-dung-toi-day/852897/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.