Tô Ảnh lập tức nghĩ tới lợi tức vừa nãy, khuôn mặt của cô đỏ bừng lên.
Tô Ảnh muốn từ chối, nhưng lại muốn biết cách của Phó Thịnh.
Không dễ ra tay từ bên phía mẹ, cô vẫn phải dựa vào Phó Thịnh nha!
Tô Ảnh suy nghĩ, nhón chân lên, nhẹ nhàng hôn lên môi của Phó Thịnh.
Thấy Tô Ảnh chủ động như thế này, làm thế nào Phó Thịnh cũng không che giấu được ý cười ở trong mắt.
Không dễ dàng gì!
Rốt cuộc đã khiến cô chủ động!
Vui quá, thật sự rất vui!
Tô Ảnh hôn Phó Thịnh xong, đã xấu hổ không ngẩng đầu lên được.
Tô Ảnh lắp bắp nói: "Anh có thể nói được chưa."
Lúc này Phó Thịnh mới cao thâm nói: "Tô Như Thiến lên núi."
Tô Ảnh nhất thời hoảng sợ mở to hai mắt: "Cái gì!"
"Nếu anh không đoán sai, lần trước Mao Vũ Phỉ thua em, vậy nên lần này cô ta tìm mẹ ruột của mình để làm chỗ dựa. Không ngoài sở liệu, tối hôm nay, hoặc chậm nhất là sáng sớm ngày mai, Tô Như Thiến sẽ tới tìm em ra thư khiên chiến tài nấu nướng. Dù sao, Tô Như Thiến là con gái nuôi của Tô gia, đánh cờ hiệu là thừa kế đồ ăn Tô gia, mới gả được vào gia đình giàu có như Mao gia. Vậy nên, bà ta sẽ không cho phép người nào làm lung lay vị trí của mình!" Phó Thịnh cười ý vị thâm trường: "Tô Như Thiến đặc biệt cưng chiều con gái mình. Nghe thấy cô ta phải chiu ủy khuất, bà ta lập tức chạy tới. Vậy nên, em có thể mượn cơ hội này để dò xét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887556/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.