"Bởi vì Tô Chân cũng phạm sai lầm, vậy nên ông ta không ky dị với Tô phu nhân. Tuy nhiên, đôi vợ chồng này đã gần mặt cách lòng từ rất lâu rồi. Chỉ duy trì vẻ hài hòa ngoài mặt, còn trên thực tế đã chán ghét lẫn nhau. Cũng vì chuyện này, sau khi Tô Như Thiến lớn lên, bà ta không được thừa kế công thức nấu ăn và cách điều chế gia vị của Tô gia."
"Vậy nên Mao Vũ Phỉ thừa kế đồ ăn Tô gia, vốn là chuyện cười. Tuy nhiên, bí mật này của Tô gia thật sự là quá mất mặt, vậy nên bị che giấu cực kỳ kỹ, không có nhiều người biết được chân tướng này. Nếu không, sao ông nội bà nội lại không mời Tô Như Thiến tới cửa, mặc dù bà nội là fan hâm mộ trung thành của đồ ăn Tô gia."
"Còn về phần tại sao em lại làm đồ ăn Tô gia, anh cũng không điều tra rõ được điểm này. Có người xóa sạch dấu vết của mẹ em. Tài liệu mà anh có thể điều tra được chỉ nói là, sau khi mẹ em sinh ra không bao lâu, được một doanh nhân giàu có nhận nuôi, doanh nhân giàu có này không có con cái, coi mẹ em như con ruột của mình. Vậy nên mẹ em có rất nhiều của hồi môn có giá trị, tất cả những của hồi môn này đều là được doanh nhân giàu có đó cho. Lúc mẹ em trưởng thành, doanh nhân giàu có đó qua đời, để lại tất cả gia sản lại cho mẹ em."
"Còn về phần cha em, cũng là một ẩn số. Bởi vì hộ khẩu của em được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887558/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.