Anh chưa từng có kinh nghiệm về chuyện này, cũng không biết gì về chuyện này, rốt cuộc anh phải làm thế nào, mới có thể làm Tô Ảnh trở lại bên cạnh anh, không nhìn đến những người đàn ông khác nữa.
Tô Ảnh nằm ở trên giường, tay ôm con heo bông nhỏ màu hồng được Phó Thịnh tặng, giơ tay lên nhẹ nhàng sờ rái tai, lập tức nghĩ tới hình ảnh vừa rồi hai người đứng cạnh nhau, chóp mũi truyền tới hơi thở quyến rũ của anh, gương mặt không tự chủ lại đỏ lên.
Tô Ảnh lấy con heo bông che mặt, không nhịn được phát ra tiếng kêu khẽ.
Làm thế nào bây giờ?
Phó Thịnh giống như độc dược, biết rõ là không thể chạm vào, nhưng lại không nhịn được muốn đến gần anh.
Mỗi lần đến gần anh, trái tim của cô đều sẽ đập rộn lên, sẽ đỏ mặt tới tận mang tai, nhưng muốn ngừng mà không thể ngừng được.
Hận không thể tiếp tục đến gần.
Buổi trưa hôm nay, lúc Hứa Khả bày tỏ với mình, trái tim mình chẳng có chút gợn sóng nào.
Nhưng Phó Thịnh chỉ cần một ánh mắt, đã có thể làm trái tim mình đập rộn lên.
Trên thực tế, mình biết rất rõ.
Điều kiện của Hứa Khả rất tốt, là lựa chọn tốt nhất đối với mình.
Nhưng mình phải làm gì đây?
Mình không có cảm giác rung động với Hứa Khả.
Từ lúc đi học đến bây giờ, mình chỉ luôn coi Hứa Khả là bạn tốt, chưa bao giờ có suy nghĩ khác.
Bây giờ anh ấy đột nhiên bày tỏ, sau khi bị mình từ chối còn dịu dàng lịch thiệp như vậy.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887589/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.