Mộc Minh đứng ở sau lưng Phó Thịnh, thu hết những gì đang diễn ra ở dưới tầng 1 vào trong mắt.
Mộc Minh hơi cúi đầu, liếc nhìn Phó Thịnh.
Sắc mặt xanh mét của Phó Thịnh đã là câu trả lời tốt nhất.
Mộc Minh thầm thở dài trong lòng.
Anh ta đã đi theo Phó Thịnh mấy năm, với tư cách là trợ lý trưởng của Phó Thịnh, anh ta hiểu rất rõ tính cách của Phó Thịnh.
Vậy nên anh ta hiểu rất rõ cái tính ngạo kiều của Phó Thịnh.
Hôm trước Phó Thịnh chủ động hẹn Tô Ảnh đến biệt thự Sơn Hải hẹn hò, đã tỏ rõ, đó là anh đã biết mình thích Tô Ảnh, nên mới nghiêm túc hẹn hò với cô.
Nhưng boy ngạo kiều Phó Thịnh lại không chịu chủ động bày tỏ, mà chờ Tô Ảnh tỏ tình.
Cố tình Tô Ảnh luôn nhớ kỹ lời cảnh cáo của mình, không nghĩ đến phương diện này.
Vì vậy hai người đều đứng yên tại chỗ, không ai chịu tiến thêm một bước.
Mộc Minh cũng biết, nếu Phó Thịnh vẫn cứ ngạo kiều thế này, sợ rằng giữa anh và Tô Ảnh sẽ xuất hiện rất nhiều khúc quanh.
Một người ngạo kiều có chết cũng không chịu mở miệng, một người mờ mịt chậm hiểu.
Xem ra, muốn để bọn họ ở bên nhau theo cách tự nhiên, là chuyện không thể nào.
Xem ra, với tư cách là trợ lý trưởng, mình phải giúp ông chủ của mình rồi.
Mộc Minh chớp mắt, thấp giọng mở miệng nói: "Tô Ảnh lựa chọn Hứa Khả, cũng là điều có thể hiểu được."
Phó Thịnh lập tức nhìn về phía Mộc Minh, ánh mắt trở nên sắc bén,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tong-giam-doc-kieu-ngao-yeu-thuong-vo/1887597/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.